Chương 50

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 50

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Kỳ thật nói đến nói đi, ý tứ của Chu Tâm Tâm cùng Hoàn Mộng Nguyệt chính là Kỳ Lạc đối với Du Linh quá tốt, lại đối Hoàn Mộng Nguyệt thái độ trước sau như một, khiến tâm lý của họ không cân bằng mà thôi.
Du Linh cái gì cũng không cần làm, là có thể có một tháng 5000 tệ tiền lương, còn có thể lái xe của Kỳ Lạc, Hoàn Mộng Nguyệt cũng như vậy vào công ty Kỳ Lạc, lại bị an bài đi bộ phận tiêu thụ tầng dưới chót bán hàng.
Ai chịu được?
Nhưng là hiện tại ngay cả Chu Khai Khai đều giúp Du Linh nói chuyện, Chu Tâm Tâm cùng Hoàn Mộng Nguyệt còn có thể nói gì?
Có tức giận cũng chỉ có thể ở trong lòng nghẹn uất.
Mà Chu Khoái Khoái liền đắc ý, nhớ trước đây khi Du Linh cùng Kỳ Lạc làm ầm ĩ, Chu Tâm Tâm cũng chèn ép bà không ít, còn đặc biệt táng gia bại sản đưa Hoàn Mộng Nguyệt xuất ngoại, học cùng trường với Kỳ Lạc.
Bọn họ còn cho rằng Hoàn Mộng Nguyệt có thể thay thế địa vị của Du Linh ở trong lòng Kỳ Lạc?
Nghĩ đến Du Linh cùng Kỳ Lạc, từ nhỏ tình cảm đã thân mật, mặc dù là ồn ào nhốn nháo, chia lìa bốn năm nhưng liền có thể bình đạm thân tình hay sao?
Hiện tại Du Linh cùng Kỳ Lạc hai anh em lại hòa hảo, Du Linh đãi ngộ so với Hoàn Mộng Nguyệt không biết tốt hơn bao nhiêu. Cái này làm cho Chu Khoái Khoái nháy mắt có cảm giác đắc ý không nói lên lời a. Bà lại là người chèn ép Chu Tâm Tâm , ha ha ha
“Ai, đúng rồi, hai anh em này ở công ty tăng ca sao? Như thế nào còn chưa có trở về?”
Chu Khoái Khoái đôi mắt hướng trên lầu ngó, trong tay còn cầm một túi quần áo của Du Linh, hướng Chu Khai Khai nói
“Em mang cho Linh Linh vài bộ quần áo lại đây, thế nào nó còn chưa có trở về? Ai da chị cả này, A Lạc tăng ca còn chưa tính, Linh Linh nhà chúng ta như thế nào cũng muốn đi theo cùng nhau tăng ca a?”
Chu Tâm Tâm bên kia nhịn không được liền thấp giọng nói một câu,
“Tăng ca thì làm sao? Có thực tập sinh nào mà không tăng ca, thật là được chỗ tốt còn khoe mẽ, chuyện gì đều làm không được, lấy 5000 một tháng còn không tăng ca, nơi nào có việc tốt như vậy?”
“Được rồi, không cần nói nữa Nói đến nói đi lại muốn cãi nhau.”
Chu Khoái Khoái đứng dậy, trực tiếp đi phòng bếp phân phó người giúp việc gọt trái cây.
Chu Khoái Khoái hừ lạnh một tiếng, nhìn sắc mặt khó coi của Chu Tâm Tâm liếc mắt một cái, lấy ra di động gọi cho Du Linh, biểu đạt sự quan tâm của một người mẹ.
Tiếng chuông thanh thúy ở trong phòng khách sạn vang lên, Du Linh đang cùng Kỳ Lạc ôm nhau, hai người trần ͙truồng, côn thịt của anh còn cắm ở cơ thể cô. Đột nhiên bị tiếng chuông kích đến cả người run lên, xoắn chặt côn thịt, giãy giụa,
“Có điện thoại tới, anh,…”
“Lát nữa rồi bắt máy.”
Kỳ Lạc bắt lấy mông Du Linh, đẩy nhanh tốc độ luật động, đem cô cắm đến hồn bay phách tán, tiếng chuống reo vài hồi, rốt cuộc lúc nó yên tĩnh trở lại, lúc này anh mới bắn ở bên ngoài cơ thể cô. Sau đó, anh vỗ vỗ mông trắng nõn của Du Linh.
“Đi tắm rửa, anh hút xong điếu thuốc sẽ vào.”
Du Linh chống thân thể khắp người xanh hồng tím dậy, với lấy khăn tắm màu trắng ở bên cạnh, bao lấy chính mình, cả người vô lực hướng phòng tắm đi.
Cô bị anh tháo đến tàn nhân, bộ dáng đi bộ mà hai cái đùi đều khép không được, Kỳ Lạc nhìn thấy cả ở trong mắt làm cho côn thịt vừa mới bắn của anh lại cứng trong tức khắc.
Anh đứng dậy khoác áo tắm dài, cầm điếu thuốc đi đến cửa kính sát đất, mở ra một chút cửa kính thông khí, sau đó dựa vào cửa bậc lửa châm một điếu thuốc, nghe tiếng nước trong phòng tắm, đôi mắt thật sâu, cố gắng kiềm chế dục niệm.
Kỳ Lạc thật vất vả mới đem bảo bối này vào trong tay, thật là như thế nào muốn cũng đều không đủ, hận không thể đem côn thịt của mình một ngày 24 giờ đều cắm ở trong thân thể Du Linh.

Bình luận (0)

Để lại bình luận