Chương 58

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 58

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Dì cả rời đi, lưu lại Du Linh một mình ngồi ở mép giường Kỳ Lạc, cũng không nhìn hộp trang sức trong tay, chỉ đứng dậy đi tới giúp anh thu thập quần áo, gấp quần áo, cô vô thức khóc lên. Gâu đoạn này thấy thương nữ chính thật sự
Nước mắt một viên, một viên, lại một viên rơi trên áo sơ mi anh, cô hít hít cái mũi, tự giễu cười một tiếng, tiếp tục gấp quần áo.
Dì hai cùng Hoàn Mộng Nguyệt, luôn cho rằng Du Linh bá chiếm Kỳ Lạc, kỳ thật là Kỳ Lạc bá chiếm Du Linh.Anh muốn đem cô gắn liền với cuộc đời anh, cả đời đều không được ra ngoài ánh sáng, cả đời không thể trở thành một người vợ, thậm chí là một người mẹ.
Là Kỳ Lạc, bá chiếm Du Linh a.
Thu thập xong hành lý, Du Linh lấy chìa khóa xe dự phòng của anh, lái xe đem hành lý đưa đến biệt thự sườn núi theo ý anh.
Sau đó, cô ngồi trong biệt thự rộng lớn trang hoàng xa hoa, lẳng lặng nhìn hoa viên qua cửa sổ sát đất. Nơi này không khí tươi mát, rất nhiều cây cối, người giúp việc đã quét tước xong xuôi, hướng Du Linh đang ngồi ở sô pha phòng khách, cung kính hỏi
“Tiểu thư, xin hỏi còn có chỗ nào yêu cầu quét tước không ạ?”
“Không có.”
Du Linh vẻ mặt đờ đẫn lắc đầu, kêu người giúp rời đi, tiếp tục ngồi ở sô pha phát ngốc.
Đúng lúc này, Kỳ Lạc gọi điện thoại đến, Du Linh rũ mắt, nhìn trên màn hình di động hiện hai chữ“Ca ca” hai chữ, đột nhiên rất muốn nhận điện thoại của anh.
Cô muốn cùng anh chia tay, thật sự.
Nhưng là anh vẫn luôn không ngừng gọi tới, cô rũ mắt, đôi mắt hồng hồng, vẫn là nhận điện thoại, nhẹ nhàng “Alo” một tiếng.
“Một buổi sáng cũng chưa có gọi điện thoại cho anh, em không nhớ anh sao?”
Thanh âm Kỳ Lạc từ trong điện thoại truyền đến, có chút oán trách.
“Không nhớ, em rất bận.”
Ôm hai đầu gối, Du Linh cuộn tròn ở trên sô pha, biệt thự mở máy lạnh vừa đủ nhưng không hiểu sao cô cảm thấy rất lạnh.
“Bận cái gì? Anh gọi mấy cuộc cho em cũng không thấy em bắt máy.”
“Bận giúp anh chuyển nhà a.”
Cô hít hít mũi, cằm gác ở đầu gối, nước mắt liền cứ như vậy rơi xuống.
“Làm sao vậy? Có phải em khóc không?”
Kỳ Lạc ở đầu kia điện thoại, nghe ra âm thanh hít mũi của Du Linh, anh đột nhiên nghiêm khắc lên.
“Phát sinh chuyện gì?”
“Không có việc gì, chính là vừa mới mở điều hòa, ở trên sô pha ngủ một giấc, mũi có điểm không thông.”
Du Linh không nghĩ cho Kỳ Lạc biết nhiều như vậy, nếu để cho anh biết dì cả nói những lời này, làm ra những chuyện ám chỉ, không biết Kỳ Lạc sẽ làm ra chuyện gì.
Cô có chút sợ hãi.
Điện thoại kia đầu, Kỳ Lạc nhẹ nhàng thở ra, thân mình thả lỏng dựa vào lưng ghế, xoa mũi, ánh mắt cũng trở nên ôn nhu lên, sủng nịch nói
“Đi lên giường ngủ, anh rất nhanh sẽ tan tầm, tự anh sẽ trở lại, em không cần tới đón anh.”
“Để em đi đón anh, thuận tiện đi ra ngoài mua chút vật dụng hàng ngày.”
Du Linh cắn răng, bỗng nhiên có chút oán hận nói
“Quẹt thẻ của anh mua, em hiện tại muốn anh phải tốn tiền, đem tiền tiêu cho anh phá sản ”
“Đồ ngốc ạ, chỉ bằng trình của em, có thể đem anh phá sản sao?”
Bên kia điện thoại, Kỳ Lạc tựa lưng vào ghế ngồi cười, tâm tình bỗng vui vẻ nói
“Đi mua, muốn gì mua cái đó, anh nuôi em.”
“Được, em hiện tại liền đi mua mua mua.”
Sau khi nghe điện thoại, Du Linh giống như mất hôn từ trên sô pha đứng dậy, đem hộp trang sức dì cả cho kia bỏ vào tủ quần áo.
Cô vốn dĩ cũng phải về nhà mình lấy hành lý, nhưng mà hiện tại Du Linh đã thay đổi chủ ý, cô muốn đi mua mua mua, liền dùng tiền của anh mà mua mua mua.
Cuộc đời đều nghẹn khuất như vậy, chẳng lẽ còn không cho phép cô nổi hứng mua sắm, sung sướng một chút sao?

Bình luận (0)

Để lại bình luận