Chương 59

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 59

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Kỳ Lạc ở bên kia điện thoại cười, vẫn không cảm thấy Du Linh nói muốn đi shopping, là có vấn đề gì, anh nhìn nhìn trên cổ tay hướng trong điện thoại Du Linh nói
“Ăn trước cơm trưa, buổi chiều bốn giờ tới đón anh, chúng ta đi siêu thị mua đồ ăn, hôm nay liền ở nhà mới của chúng ta ăn cơm chiều.”
Anh đã gấp không chờ nổi, muốn cùng Du Linh trải qua thế giới hai người, khi ở nước ngoài, trong nhà không có người giúp việc, cũng ăn không được đồ ăn nước ngoài, Kỳ Lạc liền thường xuyên tự mình nấu cơm ăn.
Khi đó anh liền nghĩ, chờ có một ngày, anh cùng Du Linh hai người đơn độc sinh sống, anh liền phải nấu cơm cho Du Linh ăn, hai người ở trong căn phòng lớn cũng được, phòng nhỏ cũng được, có tiền cũng được, không có tiền cũng không sao.
Anh muốn cùng Du Linh trải qua cuộc sống hai người mỗi ngày. Có cô là đươc. Nhưng mãi cho đến khi anh cầm di động, không ngừng kiểm tra tin nhắn thông báo từ thẻ tín dụng, Kỳ Lạc bắt đầu cảm thấy vấn đề có chút không thích hợp.
Du Linh nói tâm huyết mua sắm dâng trào, cũng không phải cùng anh nói giỡn, cô thực sự điên cuồng mua sắm, dùng hơn 1000 tệ mua một thỏi son môi, quần áo cũng trên một vạn, một lần mua mười mấy hai mươi bộ, giày dưới 3000 cô đều không xem.
Kỳ Lạc khẽ nhíu mày, cũng không phải đau lòng chút tiền này, mà là Du Linh hôm nay là hai loại thái độ tiêu phí hoàn toàn tương phản. Chợt nghĩ đến giọng mũi lúc nãy của cô trong điện thoại. Khẳng định đã xảy ra chuyện.
Kỳ Lạc trầm mặc không lên tiếng xử lý xong công việc, đến thời gian tan tầm, anh trực tiếp đẩy ra một bàn toàn là văn kiện, thu thập đồ đạc, chính mình đi xuống lầu.
Du Linh lái xe, cứ như vậy chờ anh ở tầng hầm ngầm.
Thấy anh lên xe, cô hướng anh cười một chút, Kỳ Lạc không để ý, cô liền ngồi ở trên ghế điều khiển hỏi
“Đi siêu thị ở chỗ biệt thự sườn núi mua đồ ăn sao?”
“Trực tiếp về nhà. “
Kỳ Lạc ngồi ở ghế phụ, cở bỏ đi tây trang trên người, cởi bỏ cổ tay áo sơ mi, đem tay áo gấp lên đến khuỷu tay. Chau mày, thân thể căng chặt, không khí có chút nghiêm túc.
Du Linh mua một đống lớn đồ vật, hiện tại không có tâm tình quan sát Kỳ Lạc, cô trực tiếp lái xe, một đường trầm mặc đem xe lái về căn biệt thự ở sườn núi.
Càng là trầm mặc, Kỳ Lạc liền biết, chuyện càng lớn.
Xe chạy vào gara, Du Linh tắt máy, vừa muốn lấy chìa khóa xe rồi xuống xe, thì chìa khóa đã bị Kỳ Lạc một phen cầm đi, đem cửa xe khóa lại.
Cô nghiêng đầu nhìn Kỳ Lạc, mắt anh nhìn phía trước, nhấp chặt môi, mở miệng hỏi
“Em có chuyện gì muốn nói cùng anh không? “
Du Linh đem ánh mắt rũ xuống, ngồi ở trên ghế điều khiển, nhẹ giọng nói “Không có.”
Tâm tình cô không tốt lắm, không muốn cùng Kỳ Lạc cãi nhau, nhưng là giờ khắc này, cũng không muốn cố tỏ ra không có chuyện gì phát sinh, cùng Kỳ Lạc nói chuyện. Kia quá làm khó cô.
Kỳ Lạc sắc mặt dần dần xanh mét, anh cởi bỏ đai an toàn, nghiêng người lại đây, một bàn tay đáp ở trên lưng ghế cô, một tay đáp ở trên tay lái, hỏi
“Du Linh, em có thể hay không có một ngày, đối với anh thẳng thắn thành khẩn một chút, nói cho anh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, trong lòng em rốt cuộc nghĩ như thế nào? ”
Không cần có chuyện gì buồn cũng giữ ở trong lòng, có thể nói cho Kỳ Lạc, những gì cô định làm, những gì cô làm không được, đều có thể nói với anh.
Anh thật không ngại giúp cô che mưa chắn gió, vượt mọi chông gai.
Nhưng tiền đề là cô gặp chuyện gì, đêu nói cho anh biết.
Anh muốn anh cùng Du Linh, không riêng gì thân thể thẳng thắn với nhau, khẩn với nhau.

Bình luận (0)

Để lại bình luận