Chương 111

Phảng phất như tâm linh cảm ứng, Kỳ Lạc quay đầu lại liền thấy Du Linh tránh ở khe cửa khóc.
Anh nhanh chóng treo điện thoại, xoay người đẩy ra cửa phòng ngủ, trong phòng tối om, anh ôm chặt Du Linh.
Cô ở trong lòng ngực anh ngẩng đầu rơi lệ, nức nở nói
“Anh, nếu… Bảo bảo không khỏe mạnh……”
“Không có nếu, anh đã hỏi qua dì Tư, anh em họ quan hệ huyết thống vẫn luôn có tỷ lệ bảo bảo khỏe mạnh bình thường, một năm này, anh không có hút thuốc, cũng không có uống rượu, em cũng vẫn luôn sinh hoạt ở môi trường không khí trong lành, khỏe mạnh có oxy, chúng ta vận khí sẽ không kém như vậy, yên tâm.”
Kỳ Lạc đem Du Linh bế lên, đặt ở trên giường, dì Tư vừa rồi đã tới xem qua Du Linh, tuy rằng đối với quan hệ Kỳ Lạc cùng Du Linh bà rất kinh ngạc, nhưng bà hàng năm ở nước ngoài, lại làm việc ở cái trung tâm này, làm gì có dạng cha mẹ nào mà bà chưa thấy qua.
Chỉ hơi dò hỏi một chút hoàn cảnh Kỳ Lạc cùng Du Linh sinh hoạt, còn trái lại làm Kỳ Lạc giải sầu.
“Dì cả, mẹ em, còn có rất nhiều rất nhiều thân thích, bọn họ sẽ không cao hứng khi nghe được tin tức như vậy, đối với bọn họ mà nói, chuyện này thực mất mặt.”
Du Linh nằm ở trên giường, nhìn trong bóng đêm hình dáng mặt anh mà khóc.
Anh vươn tay, nhẹ nhàng lau đi nước mắt của Du Linh, rất là kiên cường nói
“Không quan hệ, từ hôm nay trở đi, di động của em đưa cho anh, trong lúc em được nghỉ ở trường thì chúng ta liền lưu lại ở nơi này dưỡng thai, bọn họ nếu không chờ mong bảo bảo của chúng ta, chúng ta cũng không cần bọn họ chờ mong, Linh Linh, em phải kiên cường một chút, bảo bảo của chúng ta vốn dĩ so với bảo bảo khác đã khuyết thiếu nhiều tình yêu cùng sự chờ mong rồi, chúng ta càng hẳn là phải cho bảo bảo rất nhiều rất nhiều chờ mong cùng tình yêu, được không?”
Không có người chúc phúc cho bé con, nếu cha mẹ cũng không yêu nó, thực sự rất tội nghiệp.
Du Linh nhìn anh, nghĩ đến lời anh nói, bỗng nhiên cảm thấy trong lòng tim rất đau, cô vội vàng gật đầu, rơi lệ nói
“Được, không có yêu bảo bảo, chúng ta yêu, không có người chờ mong bảo bảo sinh ra, chúng ta vô cùng chờ mong, bọn họ đều cảm thấy bảo bảo là nỗi sỉ nhục của bọn họ, chúng ta nhất định phải làm bảo bảo trở thành sự kiêu ngạo của chúng ta.”
“Đúng vậy, em nghĩ như vậy là được rồi.”
Kỳ Lạc nằm ở bên người Du Linh, duỗi tay, nhẹ nhàng vỗ về đầu cô, trong mắt tất cả đều là tình yêu.
Thấy dáng vẻ hiện tại này của anh, ai có thể nghĩ đến hai năm trước, anh vẫn là vì cái tình yêu kia mà cố chấp đến gần như biến thái đâu?
Hiện giờ trong mắt anh tất cả đều là tình yêu, anh phải lấy đi điện thoại của Du Linh để gánh vác tất cả những chửi rủa cùng lửa giận đến từ Kỳ gia, Du gia cùng Chu gia.
Đúng vậy, anh không ngại cùng mẹ của mình thẳng thắn việc anh cùng Du Linh yêu nhau, anh còn chủ động báo cho dì ba, cũng thông báo cho ba Du Linh, việc Du Linh đã mang thai.
Du Linh cũng không biết đám thân thích như thế nào khiển trách Kỳ Lạc, anh như đem cô giấu đi, không cho bất luận kẻ nào liên hệ với cô, cô cũng không biết trong nước họ hàng thân thích đã tạo áp lực như thế nào cho Kỳ Lạc.
Anh ở trước mặt cô, vẫn luôn biểu hiện thật sự có trách nhiệm, cũng rất có đảm đương, anh làm cô thấy được anh không sợ gì cả, anh rất cường lớn.
Vì thế Du Linh cũng dần dần an tâm, phối hợp với dì Tư làm tất cả những kiểm tra nên làm ở giai đoạn đầu mang thai.
Khi nhận được kết quả, mọi chỉ số thai nhi đều biểu hiện bình thường,tuy nhiên còn có mấy chỉ số sẽ không có kết quả nhanh như vậy, Du Linh trong lòng lo âu, lại cũng vẫn duy trì sự an tâm lớn nhất, lưu lại chung cư nước ngoài, lẳng lặng chờ đợi kết quả kiểm tra cuối cùng.

Bình luận

Để lại bình luận