Chương 118

Vốn dĩ đã nói trước Chu Khai Khai cùng Chu Khoái Khoái, ai cũng sẽ không đi xem Kỳ Thiên Tứ.
Đương nhiên, hai bà đều cho rằng đối phương sẽ không đi.
Kết quả, ở Băng thành, tại cửa căn thự mà Kỳ Lạc mới mua, hai chị em dẫn theo hành lý, một người thì đỡ Chu lão thái thái, một người thì kéo chồng, liền như vậy mặt đối mặt đu.ng phải nhau.
Xấu hổ, siêu cấp xấu hổ…… Hiện giờ cũng chỉ có thể dùng xấu hổ để hình dung không khí giữa hai chị em nhà này.
Hai bên đều không có nói chuyện, Chu Khoái Khoái trên mặt tích tụ tức giận, bà cảm giác chính mình bị chị cả lừa, bà ấy rõ ràng hợp ý với bà là không tới, kết quả, vẫn là tới.
Chu Khai Khai trên mặt cũng có chút khó coi, em ba rõ ràng cũng nói không tới không tới, kết quả, thế nhưng tới.
Mắt thấy hai chị em này chuẩn bị cãi nhau, đột nhiên trong biệt thự truyền đến tiếng khóc của bé con vừa to lớn vừa vang dội, còn có tiếng Du Linh nhẹ nhàng dỗ.
Không đợi mấy người đứng ở cửa phục hồi tinh thần lại, Chu lão thái thái chân nhỏ chạy thoăn thoắt, vẻ mặt đau lòng mở cửa đi vào biệt thự, trong miệng còn kêu,
“Thiên Tứ, Thiên Tứ, mau tới để cụ nhìn xem, Thiên Tứ.”
“Mẹ ”
Chu Khoái Khoái dậm chân, vì lão thái thái từ bỏ trận doanh sớm như vậy, trong lòng bực bội.
Bà cùng Chu Khóai Khóai hai người cũng nhanh chóng tiến lên muốn đỡ Chu lão thái thái, sợ lão thái thái vì coi trọng chắt, chân cẳng không tiện mà ngã.
Chu lão thái thái lại bước đi như bay, trực tiếp tới cửa.
Lão thái thái cũng không có loanh quanh lòng vòng như đám người trẻ tuổi bây giờ, ở niên lớn của bà, trừ bỏ anh em ruột không thể kết hôn thì mấy cái anh em họ đều là có thể kết hôn.
Còn có nhà đặc biệt đem em họ gả cho anh họ, để làm t̠ình cảm hai nhà càng thêm gắn bó, đây cũng là thực bình thường.
Chu lão thái thái đã sớm biết Kỳ Lạc thích Du Linh,bà cũng luôn đem Du Linh trở thành vợ nhỏ của Kỳ Lạc mà yêu cầu cùng đối đãi.
Ở trong quan niệm của Chu lão thái thái, vợ, trời sinh phải giúp đỡ chồng.
Cho nên nếu Du Linh chọc Kỳ Lạc tức giận, bà cũng chỉ biết chỉ trích Du Linh không có chiếu cố tốt cho Kỳ Lạc, đây là Du Linh sai.
Đám người lớn này nháo cái gì mà anh em họ không thể kết hôn, điều này ở trong quan niệm của Chu lão thái thái quả thực chính là vớ vẩn, lão thái thái một chút đều không thể lý giải được những người này trong lòng là nghĩ như thế nào.
Lần này Chu lão thái thái tới mục đích cũng rất đơn giản, trừ bỏ coi trọng chắt ngoại, còn lại chính là giám sát đôi vợ chồng son kiêm thanh mai trúc mã Du Linh cùng Kỳ Lạc này, xem mỗi ngày chúng nó có sống hạnh phúc không.
Trừ hai điều này, cũng không có điều gì khác.
Tại biệt thự, Du Linh đang ôm bé con Kỳ Thiên Tứ khóc lớn dỗ, Kỳ Lạc đi đến chỗ người môi giới tìm nguyệt tẩu, trong nhà liền chỉ còn lại mình cô cùng Kỳ Thiên Tứ, ngày thường chỉ cần Kỳ Thiên Tứ vừa khóc, thì Kỳ Lạc sẽ ôm dỗ, trừ bỏ lúc muốn bú sữa thì nó sẽ cho Du Linh ôm , còn ngày thường đều không muốn Du Linh ôm.
Vì thế có ngày hôm nay, Kỳ Thiên Tứ đặc biệt khó dỗ, rõ ràng đều đã bú sữa xong rồi nhưng lại vẫn luôn khóc.
Nghe được trong viện có tiếng bà ngoại, Du Linh luống cuống tay chân ôm bé con đang khóc đi mở cửa.
Kết quả, vừa mở cửa, một đống người xông tới, cũng chưa liếc nhìn cô một cái, bốn người lớn, bốn đôi mắt, động tác nhất trí nhìn Kỳ Thiên Tứ đang oa oa khóc trong lòng cô.
“Ai nha, con như thế nào lại ôm bé con như thế, con ôm nó như vậy nó có thể không khóc sao?”
Chu Khoái Khoái trừng mắt nhìn Du Linh liếc mắt một cái, tiến lên duỗi tay tiếp nhận Thiên Tứ đang oa oa khóc, đau lòng dỗ.
“Nga nga, Bé con không khóc không khóc nga, bà ngoại tới, bà ngoại tới xem con.”
“Cho tôi ôm một cái, cho tôi ôm một cái.” Du Đông gấp đến độ ở phía trước vợ chuyển động chung quanh.
Cùng ông gấp đến độ đi qua đi lại còn có Chu Khai Khai cùng Chu lão thái thái, ba người thay phiên nhau di chuyển xung quanh Kỳ Thiên Tứ vì muốn ôm ôm bé con.
Vốn dĩ Kỳ Thiên Tứ còn đang khóc, kết quả vừa thấy nhiều người như vậy, toàn những gương mặt mới vòng quanh cậu di chuyển,cậu nhất thời có chút mới lạ, giương miệng nhỏ, thế nhưng đã quên muốn khóc.
“Ai nha, cười cười cười.”
Chu Khai Khai nhìn Kỳ Thiên Tứ, hưng phấn đến sắp quơ chân múa tay, chạy nhanh cầm di động tới, hướng Kỳ Thiên Tứ chụp quay video, thuận tiện gửi cho chồng bà xem.
Một bên chụp một bên tán dương cháu đích tôn béo của mình, “Ai nha, đứa nhỏ này như thế nào lại cơ linh như vậy a, ai nha, bé con hướng tôi cười, ai nha, cháu nội ngoan của bà a, ai nha ai nha……”
Bốn người lớn, trực tiếp đem Du Linh đẩy qua một bên, hiện tại trong mắt bọn họ nơi nào có Du Linh a? Chỉ có Kỳ Thiên Tứ bé ngoan thôi.

Bình luận

Để lại bình luận