Chương 17

Anh tuy là gay, nhưng em thì không.

Chúng ta chỉ là bạn cùng phòng mà thôi, sao có thể coi là quan hệ tình dục được?” “Không được không được”

Thành Nam vẫn từ chối, “Việc này không ổn.”

“Không có gì không ổn ~” Người đàn ông tóc vàng thế nhưng bắt đầu làm nũng, y vừa đâm vào lỗ sau của mình “Nhưng mặt sau của em ngứa quá, anh mau cắm vào giúp em ngăn ngứa đi” Nghe vậy, máu của Thành Nam càng dâng lên, dương vật hắn sưng lên, gần như muốn đâm thủng quần, nếu tiếp tục như vậy, có lẽ chiếc quần này thật sự sẽ bị rách.

Nhưng hắn vẫn từ chối: “Không, tôi không thể làm điều đó”

.

Cùng lúc đó, Tuấn Kiệt kinh ngạc phát hiện lực cánh tay của Thành Nam yếu đi rất nhiều, y lập tức đẩy hắn xuống dưới thân mình.

Tuấn Kiệt sắc tình mà liếm môi, háo hức cởi quần hắn ra.

Dương vật ướt át lại lộ ra, Tuấn Kiệt ngồi trên người người đàn ông, kiêu ngạo vuốt mạnh dương vật của hắn, “Ca ca, ca ca, anh thử xem, em sẽ cho anh vui vẻ…” Tuấn Kiệt hơi đứng dậy, y dang chân, một tay đỡ lấy dương vật to lớn, một tách tách lỗ đít ra, nước dâm trong cúc huyệt nhỏ xuống bụng người đàn ông, mùi tanh dâm đãng lan ra.

Hai chân y run rẩy, y chậm rãi ngồi xuống, quy đầu màu tím chậm rãi xuyên qua vòng thịt bên ngoài, hoàn toàn đi vào.

Vốn dĩ Tuấn Kiệt muốn làm từ từ, dù sao đây là lần đầu tiên y dùng lỗ sau để quấn lấy cặc của một người đàn ông, hơn nữa kích thước của Thành Nam lại quá lớn, tuy nhiên, cảm giác dương vật đi vào ruột của mình lại rất khó chịu.

Quá kỳ lạ và sảng khoái, đôi chân y nhũn ra, y ngồi thẳng xuống, toàn bộ ăn vào. “A a a a a a –” Tuấn Kiệt ngước cao cái cổ thiên nga, miệng hơi há ra, ánh mắt y tan rã, dương vật thẳng tắp đẩy ra một cái lều trên bụng y! “Không, không…” y rên rỉ.

Nhưng lúc này, Thành Nam đã thực hiện được kế hoạch, ý xấu bắt đầu hơi đẩy về phía trước, Tuấn Kiệt mất đi khả năng phản kháng, buộc phải phập phồng phập phồng trên người nam nhân. “Không, đừng cử động, a ha, đừng…” “Đáng chết, lão tử vừa nói không cho ăn, mày lại nhất định phải ăn cặc của lão tử.”

“Bây giờ đã ăn đến lút cán rồi, lại vờ là một trinh tiết liệt phụ?”

“Không phải…” Tuấn Kiệt mím môi, không phát ra được âm thanh, mặc dù đột nhiên ăn xong có chút đau do bị xé rách, nhưng dù sao y cũng là có năng khiếu, chỉ sau vài cái đẩy nhẹ đã cảm thấy vui sướng rồi.

Tuấn Kiệt muốn nói không, y không hề giả vờ là một trinh tiết liệt phụ. Đôi mắt xanh của y trừng lớn nhưng chính là y không nói được một lời, chỉ có thể phụ họa cho lời Thành Nam mà thẳng eo và vặn mông. *Trinh tiết liệt phụ: người phụ nữ trong trắng và tử vì đạo.

Thành Nam ôm lấy vòng eo thon gọn của y, Tuấn Kiệt có cơ bụng tám múi rõ ràng nhờ tập luyện nhiều năm, cơ ngực rắn chắc nhưng không hề đô con lực lưỡng, điều này cũng có thể là do vóc dáng lưỡng tính, cho dù y có luyện tập chăm chỉ cũng sẽ không luyện ra dáng người cường tráng thô ráp.

Thành Nam ngồi trên bồn cầu, Tuấn Kiệt ngồi trên dương vật hắn, hai cơ thể nam tính nóng bỏng áp sát vào nhau.

Bình luận

Để lại bình luận