Chương 139

Tuấn Kiệt há to miệng, nuốt chửng dương vật đáng sợ này một cách dễ dàng, giống như toàn bộ miệng đã trở thành một đường hầm âm đạo, hoàn toàn bị chiếm giữ, lưỡi cử động khó khăn nhưng y vẫn cẩn thận lần theo từng đường gân trên quy đầu dày, mùi nam tính mặn chát xộc thẳng vào mũi.

Tuấn Kiệt cho rằng đây là dịch thể của nam nhân, liền cảm thấy buồn nôn, muốn nôn mửa, nhưng thật ra thân thể càng ngày càng nóng, càng hưng phấn.

Tận hưởng dịch vụ dùng miệng của nam thần, Thành Nam trò chuyện với bạn gái của người đàn ông thực hiện quan hệ tình dục bằng miệng trên háng mình.

“Em và Tuấn Kiệt có bao giờ hôn nhau khi hai người yêu nhau không?”

Trần Nghi Gia: “A, chúng em còn chưa có thời gian làm loại chuyện này.” “Nhưng bây giờ em xấu hổ quá không dám hôn anh Tuấn Kiệt.

Dù sao thì, Thành tiền bối à, kỹ năng hôn của anh rất tốt, hai người hôn nhau hoài, em sợ anh Tuấn Kiệt sẽ không thích em.” “Ha, em là bạn gái của em ấy, sao em ấy lại có thể ghét em được?

Chỉ là cảm giác chưa đủ thôi.” Thành ca dùng bàn tay to lớn giữ lấy cái đầu tóc vàng ở háng, ấn mạnh mấy cái như dùng cốc thủ dâm, khiến người ở háng phát ra một tiếng kêu khe khẽ. “Hừ, cổ họng của bạn trai em khít quá, cảm giác thật tuyệt.” “Đáng tiếc là em không phải là nam nhân, không thể thưởng thức việc bạn trai em thổi kèn.

Phù, em ấy thổi kèn thật sự rất tốt.” “Quên đi, tiền bối.” Trần Nghi Gia cười xua tay: “Em cũng không phải tiền bối, dương vật dài như vậy, nếu em là nam nhân, chỉ sợ không thể thỏa mãn ca ca.” “À, nhân tiện, em còn quên mất mình có mang quà cho tiền bối.” Trần Nghi Gia từ trong túi lấy ra một cái dương vật giả, nó được làm đẹp đến mức nhìn như thật.

“Em đặc biệt nhờ người đặt món này, sợ anh Tuấn Kiệt không ăn được gì khác nên đã đặc biệt chế tạo thành hình dạng của tiền bối, loại này có thể sinh nhiệt, tích trữ tinh trùng, rung động tần số cao, lại không sợ nước, là thứ tốt hiếm có.”

Chết tiệt.

Tuấn Kiệt ở dưới háng nên không nhìn thấy được, chỉ nghe thôi cũng đã thấy sợ rồi, y biết Thành ca nhất định sẽ dùng thứ này với y. Đúng như dự đoán, Thành Nam đã nói với Trần Nghi Gia: “Đây thực sự là một thứ tốt.

Em đã đặt tâm huyết của mình vào đó.” “Vậy hãy để cái miệng nhỏ dưới kia của anh Tuấn Kiệt ăn nó đi.” Sắc mặt Tuấn Kiệt tái nhợt, trong lòng tuyệt vọng cầu nguyện đừng đồng ý.

Trần Nghi Gia mỉm cười: “Có rất nhiều nước chảy ra từ lưng anh ấy, chắc anh ấy đang cảm thấy trống rỗng.” Máy quay quay về âm hộ nhỏ giọt của Tuấn Kiệt, môi âm hộ của y sưng đỏ, do chịch nhiều ngày nên không còn màu hồng thuần khiết của trinh nữ nữa mà bị bào mòn và đỏ bừng, âm vật thường xuyên nhô ra bên ngoài, chỉ cần xoa vài cái là sẽ khiến nó sưng tấy, trong lúc cao trào, cái lỗ bị đóng chặt lại, nhưng chỉ cần đâm vào, âm hộ sẽ dễ dàng mở cửa ra, để lộ lớp da thịt trơn trượt, đỏ mọng và mềm mại như mật ong. “Lụp sụp sùn sụt…” Trong miệng Tuấn Kiệt tràn ngập dương vật to lớn hôi hám của người đàn ông, y cảm giác được nguy hiểm đang đến gần, nhưng lại không thể làm gì được.

Bình luận

Để lại bình luận