Chương 8

Bình An sắc mặt tái nhợt, nhìn về phía đang xếp hàng cầu cứu Tuấn Kiệt, Tuấn Kiệt bày ra vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Bình An.

Bình An đứng ở trước mặt mọi người, chậm rãi ngồi xổm xuống, theo động tác này, đùi Bình An chậm rãi ấn vào bàng quang của chính cậu, khoái cảm ập đến mãnh liệt, khiến Bình An thân thể run lên, suýt chút nữa quỳ trên mặt đất.

“Ách…một.”

Bình An khó khăn ngồi xổm xuống, đứng dậy. Nước tiểu trong bàng quang của cậu không ngừng chảy ra, Bình An nhất định phải vui mừng vì cậu đã quấn được dương vật của mình lại, nếu không cả lớp sẽ nhìn thấy cậu đang squat với con cặc cương cứng.

“Hai…”

Bình An hít sâu một hơi. Cơn đau sưng tấy vô bờ bến xông thẳng lên não, đối với cậu lúc này những khoái cảm đó chỉ là thứ yếu, tất cả những gì cậu có thể nghĩ đến chỉ là cảm giác muốn đi tiểu.

“Ba…bốn…mười tám…”

Nước mắt sinh lý dần dần tràn ra từ khóe mắt, Bình An chớp mắt, cố gắng hết sức để nước mắt biến mất. Tất cả những gì cậu muốn bây giờ là liều mạng bò đến chỗ Tuấn Kiệt và cầu xin hắn cho cậu đi tiểu.

“Mười chín…”

Bình An hít sâu một hơi, cảm giác đau nhức tê dại từ bàng quang truyền đến toàn thân, dương vật phồng lên sắp xuyên thủng dây trói trói buộc, Bình An có thể cảm nhận được nước tiểu trong bàng quang của mình co giật theo từng chuyển động. .

“Hai mươi…” Sau khi hoàn thành lần squat cuối cùng, Bình An đột nhiên thả lỏng sức lực. Cậu ngồi trên mặt đất, ôm bụng dưới không dám cử động, mồ hôi trên trán chảy xuống.

Cuối cùng, Tuấn Kiệt bước ra khỏi hàng và giúp Bình An trở lại hàng. Bình An dựa vào Tuấn Kiệt, nhẹ giọng cầu xin, nhỏ đến mức chỉ có hai người có thể nghe được.

“Tuấn Kiệt…Tôi cảm thấy khó chịu quá…trướng quá…Ô a ô… Tuấn Kiệt…”

Cậu chưa bao giờ cảm thấy nhịn tiểu khó chịu như vậy, đối với Bình An hiện tại, chỉ cần có thể đi tiểu, ngay cả ở đây mất khống chế cũng có thể. Tuấn Kiệt xoa đầu cậu nói: “Cậu chịu đựng thêm một chút được không? Tan học tôi đưa cậu đi vệ sinh.”

Bình An nghe được lời nói của Tuấn Kiệt, liền chống người dậy, cố gắng điều hòa hơi thở, run rẩy đáp lại. “Được…”

Điều Bình An không ngờ tới chính là, giờ thể dục hôm nay chỉ có một nhiệm vụ duy nhất, chạy một ngàn mét.

Bình An đứng ở vạch xuất phát, hai chân run rẩy, mỗi lần nhấc chân lên, bụng dưới căng phồng sẽ cảm thấy đau nhức. Bình An vươn tay ôm lấy Tuấn Kiệt, tựa hồ như vậy sẽ mang lại cho cậu chút dũng khí, Tuấn Kiệt quay người vỗ vỗ tay Bình An: “Cố gắng một chút.”

Khi giáo viên thổi còi, tất cả nam sinh trong lớp đều lao ra ngoài, không biết khuỷu tay của ai đã đánh mạnh vào bàng quang của Bình An, Bình An cảm thấy bụng đau dữ dội, gần như quỳ xuống đất, chờ Bình An đứng dậy đã tạo ra một khoảng cách rất lớn với các bạn cùng lớp trước mặt, Bình An nghiến răng nghiến lợi đuổi theo Tuấn Kiệt đang chạy ở phía trước. …

Trướng. Đau.

Trong đầu cậu chỉ có hai cảm giác này, Bình An cảm thấy nước trong bàng quang sắp bị ép ra khỏi cổ họng, khoái cảm sắp khiến người ta phát điên cũng không thể kìm nén được cảm giác trướng và đau đớn.

Bình luận

Để lại bình luận