Chương 1087

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1087

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Hahaha…” Lãnh Nhược Băng ngồi cười, tất cả kem bơ trong miệng đều phun ra, tức giận đùng đùng đánh vào vai Nam Cung Dạ: “Nam Cung Dạ, tên khốn.”
Nam Cung Dạ không né tránh, anh giúp Lãnh Nhược Băng lau miệng, lại vừa cười ôn nhu, Hinh Nhã ở bên cạnh cũng cười khanh khách như chuông bạc. ‘Chuông bạc trả hết nợ giòn là gì ấy? Sửa hộ mình chỗ này nha, tks.
Một nhà ba người dưới ánh nhìn của tất cả khách tới tham dự, gia đình họ không thèm để ý đến ánh mắt của người khác mà tỏa ra ánh sáng hạnh phúc, đám người nhìn chằm chằm thì ai nấy đều thấy hâm mộ và có phần ngại ngùng. Tại Long Thành này ai mà không biết Nam Cung gia chủ lãnh khốc nhất, khát máu nhất, ai nhìn anh đều phải nịnh bợ thật cẩn thận, hoặc cũng e ngại run sợ, ấy mà hôm nay, mọi người được chứng kiến anh trước mặt vợ nũng nịu giả ngây thơ, thực sự chọc mù mắt họ.
Ôn Di và Úc Lam Khê nhìn không nổi nữa, cả hai đều lắc đầu nhanh chóng chú tâm nhét đồ ăn vào miệng đám trẻ nhà mình, để đỡ cảm thấy lúng túng khi ngồi đối diện gia đình Nam Cung Dạ, Quản Vũ thì đỡ trán, anh thầm cười, đây mới là Nam Cung Dạ, là dáng vẻ mà anh chưa từng nhìn thấy, vì niềm hạnh phúc này mà từ trong xương cốt đều mềm mũn ra, tất cả đều do có Lãnh Nhược Băng và Hinh Nhã ở bên cạnh.

Rất nhanh đã đến ngày Phùng Khang thông báo nghỉ hưu, vị trí thượng tướng cánh trái giao cho cho Mục Thịnh Hi kế nhiệm, điều này đồng nghĩa với Hạ gia mà nói thật sự là một tai họa ngập đầu, vốn định lợi dụng chuyện Mục Thinh Hi lạm dụng chức quyền để triệt để tiêu diệt Mục gia, ấy mà đã không diệt trừ được thì chớ, lại xảy ra chuyện kinh thiên động địa bị phản ngược thế này.
Từ trước tới nay Mục Thịnh Hi không phải kiểu người lương thiện dễ dàng nhân từ, anh liền thẳng tay trừng trị Hạ gia, đang lúc Hạ gia còn nơm nớp lo sợ thì Mục Thịnh Hi đánh một đòn chí mạng, toàn bộ thế lực cánh trái theo phe Hạ gia chỉ trong một buổi sáng đều bị thanh trừng hết. Tuy nhiên, Mục Thịnh Hi vẫn nhớ lời Phùng Khang căn dặn không cần dồn Hạ gia vào con đường cùng, vậy đương nhiên anh cũng không động vào chuyện giết người.
Từ đó hai bên thế lực lớn tranh đấu đã đến hồi kết chấm dứt tranh giành ảnh hưởng. Hạ gia không còn sức chống lại Mục gia. Mục gia tại Long Thành đã đạt tới chức vị cao nhất không ai dám đụng vào, còn Hạ gia thì y như trèo cao ngã đau, không ai dám ngó ngàng tới.

Tây Lăng Thiên Tuyết mỗi giây mỗi phút đều không chấp nhận Tây Lăng Vi được hạnh phúc dù chỉ một ngày, cô quyết định phải ra tay. Cô biết từ nhỏ Tây Lăng Vi đối với mình luôn mang một nỗi áy náy day dứt, thế nên lợi cô đã nhắn tin cho Tây Lăng Vi hẹn cùng đi du lịch tại vùng ngoại ô Hoàng gia để giải sâu, đoán chắc chắn Tây Lăng Vi sẽ không từ chối.
Quả thật, Tây Lăng Vi vui vẻ nhận lời.
Gần đây Tây Lăng Vi và Tư Không Ngự có khoảng thời gian chung sống vô cùng hạnh phúc, mỗi ngày được ở với nhau vô cùng vui vẻ, cũng không có vấn đề gì bất trắc xảy ra, khi Tây Lăng Thiên Tuyết hẹn đi du lịch chơi, cô không thể từ chối, bởi cô biết Tây Lăng Thiên bị Nam Cung Dạ trục xuất về Tây Lăng, cho nên cũng vì chuyện đó mà cô muốn tới bầu bạn an ủi cô ấy một chút.
Tây Lăng Thiên Tuyết đã đợi ở cổng khu nghỉ dưỡng từ lâu, gặp Tây Lăng Vi vừa bước xuống từ xe bảo mẫu, cô liền nhăn mặt lại vì trời đang nắng để giấu hết ý niệm đáng sợ từ trong ánh mắt.
“Thiên Thuyết à.” Tây Lăng Vi cười tươi đi tới khoác cánh tay Tây Lăng Thiên Thuyết: “Chị để em chờ lâu lắm không?”
Tây Lăng Thiên Tuyết cười rất đẹp, nhưng không ai biết dưới nụ cười xinh đẹp đó ẩn sâu bao nhiêu kế hoạch thâm độc: “Không lâu lắm, gần đây em buồn quá nên hẹn chị cùng đi chơi cho đỡ tủi thân, không phiền chị đâu chứ? Nghe đồn gần đây chị với chưởng giáo Tư Không có khoảng thời gian chung sống rất mặn nồng, hai người dính nhau như sam ấy.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận