Chương 1089

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1089

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Cướp người cô yêu, hủy đi trong sạch của cô lại muốn cô thân bại danh liệt để biến từ một lớn công chúa Tây lăng trở thành một ả đàn bà đê tiện nhất, đây chính là kế hoạch trả thù của Tây Lăng Thiên Tuyết.
Tây Lăng Vi bất ngờ nhìn Tây Lăng Thiên Tuyết, dù có gì chuyện xảy ra cô tuyệt nhiên không bao giờ nghĩ tới Tây Lăng Thiên Tuyết sẽ yêu cầu như vậy với mình, cô có thể nhường sinh mạng của mình cũng được, nhưng quyết sẽ không nhường Tư Không Ngự, bởi không chỉ dừng lại ở việc thích Tư Không Ngự mà là cô quá hiểu thế giới nội tâm của anh, Tư Không ngự vì Lãnh Nhược Băng mà dồn biết bao nhiêu tình cảm cho đi, cô đã dành tận bốn năm theo đuổi thì anh mới tiếp nhận cô, nếu bây giờ cô rời xa anh, thì anh sẽ không tin tưởng vào tình yêu nữa, thậm chí cả đời sẽ không yêu thật lòng một ai cả.
Lâu sau, Tây Lăng Vi nói giọng điệu thấp: “Thiên Tuyết, em đổi điều kiện khác được không, trừ anh ấy ra, em muốn gì cũng được.”
Tây Lăng Thiên Tuyết tàn nhẫn giẫm nát cây trúc nhỏ dưới đất, ánh mắt chứa đầy căm hận: “Chị đúng là loại đạo đức giả, thực chất chị luôn đem tôi đạp dưới chân mình mà thôi, cho tới bây giờ chị không hề áy náy hổ thẹn như những câu từ chị từng nói, từ nhỏ cho tới bây giờ tôi luôn bị hào quang của chị đeo bám, có chị thì không một ngày nào tôi được yên ổn, chị luôn cướp mọi thứ của tôi, cướp mạng của ba tôi, cướp cả hào quang lớn công chúa Tây Lăng, còn cướp cả người đàn ông tôi yêu nhất, bây giờ thì sao, chị là chưởng giáo phu nhân vạn người theo đuổi, còn tôi thì bị nhạo báng bởi cái mác ả đàn bà thay thế.” Đoạn này mình nghĩ TLTT quá tức nên sẽ xưng từ em sang tôi.
“Ha ha ha…” Tây Lăng Thiên Tuyết cười lạnh: “Tây Lăng Vi, chẳng phải chị hả dạ lắm sao?”
Tây Lăng Vi vội vàng bước tới, nắm chặt tay của Tây Lăng Thiên Tuyết, nhưng rất nhanh cô bị hất tay ra. “Thiên Tuyết à, không phải vậy, chị…Chị thật sự muốn em được hạnh phúc.”
“Thế cơ?” Tây Lăng Thiên Tuyết giễu cợt liếc xéo Tây Lăng Vi: “Chị thực sự muốn tôi hạnh phúc thế nào, chứng minh tôi xem, hạnh phúc của tôi chính là có được Tư Không Ngự, chị nhường anh ấy lại cho tôi thì tôi sẽ tin những gì chị nói.”
Tây Lăng Vi nhăn mày: “Em không hiểu rõ con người và cả nội tâm của anh ấy đâu, nếu như chị nhường anh ấy cho em, em có chắc rằng anh ấy sẽ yêu em không?” Tư Không Ngự chưa bao giờ quan tâm tới phụ nữ, chuyện này ai cũng biết tại sao, bây giờ cô đã nhận được tình yêu của anh, nhiều ít cũng do duyên phận.
Tây Lăng Thiên Tuyết đã tính trước mọi chuyện, cô nhìn chằm chằm Tây Lăng Vi: “Anh ta là chưởng giáo của thần điện, tất nhiên phải có trách nhiệm rồi, chị chỉ cần cho tôi trèo lên giường anh ta, thậm chí mang thai con của anh ta thì nhất định anh ta sẽ chịu trách nhiệm với tôi thôi.”
Tây Lăng Vi im lặng hồi lâu, cuối cùng cô cúi đầu, nước trong khóe mắt chực chờ muốn chảy ra lại bị gió thổi khô khốc: “Phải là Tư Không Ngự thì em mới hạnh phúc thật sao?”
“Đúng.” Tây Lăng Thiên Tuyết đáp chắc như đinh đóng cột.
Tây Lăng Vi khóc rất nhiều, dáng vẻ cúi đầu của cô trông thật sự đau khổ, đối lập với khung cảnh tuyệt đẹp xung quanh mình: “Được rồi, chị sẽ nhường anh ấy cho em, nhưng em cũng phải làm cho chị một chuyện, nhất định phải khiến anh ấy thật hạnh phúc.”
Tây Lăng Thiên Tuyết cong môi cười tà mị, khóe mắt và lông mày đều nhướng lên đắc ý: “Đương nhiên tôi sẽ đối xử tối với người đàn ông tôi yêu.”
Mới được hạnh phúc không bao lâu đã phải rời xa, Tây Lăng Vi rất đau khổ, giống như gió xuân nhẹ nhàng lay động cây lá xung quanh, giọng nói của cô mỏng như cánh ve: “Ừm, chị sẽ sắp xếp giúp em, ba ngày sau ở tiệc Hoàng Gia, em nhớ kỹ đấy.”
Dứt lời, cô nhẹ nhàng xoay người rời đi, không ra ngoài cổng khu du lịch mà chạy sâu vào trong khu trung tâm, bây giờ cô chỉ muốn tạo cho bản thân một không khí có thể bình tĩnh một chút, thư giãn nội tâm đau khổ của mình, cũng muốn tỉnh táo suy nghĩ kỹ, phải nghĩ xem có thật sự muốn làm như vậy không.

Bình luận (0)

Để lại bình luận