Chương 1090

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1090

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Nhìn bóng lưng buồn bã của Tây Lăng Vi càng xa dần, Tây Lăng Thiên Tuyết cong môi cười giống như quỷ yêu. Bóng dáng Tây Lăng Vi khuất sau rừng trúc không thấy gì nữa, cô mới điêu luyện liếc mắt nhìn về phía núi đá trang trí du lịch, ra hiệu gật đầu triển khai kế hoạch.
Sau núi đá trang trí xuất hiện một người đàn ông mặc vest trắng điển trai, người đàn ông này chính là Chớ Khải Thành. Nhận được tín hiệu của tây Lăng Thiên Tuyết, gã còn chưa đuổi theo Tây Lăng Vi mà từ lúc nào trong mắt đã cất giấu một loại dụng vọng sâu đậm.
Thấy bóng dáng Chớ Khải Thành cũng biến mất sau rừng trúc, lúc này Tây Lăng Thiên Tuyết càng cười tà mị sảng khoái, lấy máy ảnh nhỏ trong túi xách của mình vội vàng theo dấu hai người họ. Cô tin tưởng thủ đoạn của Chớ Khải Thành, thật nóng lòng muốn nhìn thấy gương mặt sa đọa của Tây Lăng Vi, cũng nóng lòng muốn cướp đi Tư Không Ngự, những ý tưởng này chắc chắn sẽ khiến Tây Lăng Vi đau khổ nhục nhã như bị phanh thây không bao giờ có thể ngóc đầu lên được.
Tây Lăng Vi cúi đầu, giống như một con búp bê mất hồn, vừa đi vừa khóc, cô nhớ lại khoảng thời gian hạnh phúc ngắn ngủi bên cạnh Tư Không Ngự, nhớ tới gương mặt điển trai của anh, nhớ mị lực anh tỏa ra và cả tài hoa của anh nữa, nhất là việc anh đối xử tốt với cô. Cô đối với anh vừa muốn lại không đành lòng, thế nhưng không thể không buông tay, cô đã nợ Tây Lăng Thiên Tuyết quá nhiều, cả một đời nợ Tây Lăng Thiên Tuyết trả không bao giờ hết, một mạng người, rõ ràng như vậy mà, cho nên cô không thể từ chối bất cứ yêu cầu gì cả.
Nếu như Tư Không Ngự biết, biết cô giao anh cho một người phụ nữ khác thì anh sẽ hận cô đến nhường nào chứ?
“Này, Công chúa Vi, thật trùng hợp nha?”
Đúng lúc Tây Lăng Vi đang suy nghĩ loạn không để ý xung quanh, Chớ Khải Thành đã ở trước mặt cô lúc nào không biết, nụ cười của gã không thể che nổi ý niệm săn được mồi ngon.

Đối với Mạc Khải Thành, Tây Lăng Vi dĩ nhiên không có cảm tình tốt, ngay cả khi nhìn thoáng qua một người đàn ông phong lưu thành tính như vậy, cô cũng cảm thấy chán ghét, cô không muốn anh ta nhìn thấy cô khóc, vì vậy cô vội vàng lau đi nước mắt, nhìn Mạc Khải Thành với ghê tởm: “Đúng là rất trùng hợp, nhưng tôi vẫn còn có việc phải làm, xin lỗi không tiếp được.”
Nói rồi, Tây Lăng Vi xoay người định rời đi, Mạc Khải Thành nắm lấy cổ tay cô: “Này, cục cưng, đừng như vậy, khóc lóc thảm thiết như thế có phải do Tư Không Ngự không biết thương hương tiếc ngọc không. Hay là nằm trong vòng tay tôi đi, tôi rất biết thương phụ nữ.”
Tây Lăng Vi buồn nôn đến cực điể, tức giận quay đầu lại, giơ cánh tay lên tát vào mặt Mạc Khải Thành.
Bốp!
Cái tát này cực kỳ lớn.
Tây Lăng Vi nghiến răng nhìn Mạc Khải Thành: “Cút!”
Cho dù cô quyết định tặng Tư Không Ngự cho Tây Lăng Thiến Tuyết thì cô vẫn sẽ yêu Tư Không Ngự, giữ trinh tiết cho anh, không còn muốn bất kỳ người đàn ông nào nữa. Mạc Khải Thành kiến cô cảm thấy bị sỉ nhục.
Cô là đệ nhất Công chúa cao quý thánh thiện của Tây Lăng, đồng thời cũng là chưởng giáo phu nhân được tôn kính, khi bị một người đàn ông bẩn thỉu như Mạc Khải Thành nắm cổ tay cô cảm thấy vô cùng kinh tởm.
Mạc Khải Thành sờ sờ hai gò má nóng rực, cố hết sức kìm chế tức giận, chờ lừa cô ta lên giường, anh sẽ hành hạ cô ta trên giường.
Sau cùng thì thân phận của cô khiến anh kiêng kị, vì vậy anh cười lấy lòng: “Đừng như thế này, cục cưng, anh rất thích em.”
Tây Lăng Vi cau mày kinh tởm: “Bị một người đàn ông như anh thích là sự sỉ nhục lớn nhất đối với nhân cách của tôi, cút đi đừng để tôi thấy anh!”
Nói rồi, Tây Lăng Vi xoay người lại muốn rời đi, Mạc Khải Thành tức giận nắm lấy cổ tay cô: “Tây Lăng Vi, tuy thân phận của cô đáng tôn trọng, nhưng tôi cũng không phải kẻ hèn người hầu. Mạc gia anh ở kinh thành dậm chân một cái cũng gây ra chấn động không nhỏ. Cô không thể quá đáng quá mức.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận