Chương 1092

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1092

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Nhìn thấy Mạc Khải Thành ôm Tây Lăng Vi đi về phía sâu trong rừng trúc, Tây Lăng Thiến Tuyết xoay người rời đi, vừa đi vừa lấy điện thoại di động ra, cô vẫn phải thực hiện kế hoạch của mình đến cùng.

Tây Lăng Sưởng không còn cách nào khác là tóm lấy cô, dùng sức bấm vào gáy khiến cô ngất xỉu, sau đó anh triệu tập vệ sĩ thân tín của mình bế cô đi, còn bản thân anh đi theo sau Mạc Khải Thành.
Mạc Khải Thành ôm Tây Lăng Vi đang ngủ mê man tiến vào chỗ sâu nhất của rừng trúc, lá trúc rậm rạp che khuất tất cả ánh sáng mặt trời, anh ta đặt cô ngồi trên bãi cỏ mềm, cởi bộ đồ của mình ra rồi đặt ở dưới thân cô. Anh trước giờ luôn thương hương tiếc ngọc với những người phụ nữ xinh đẹp.
Tây Lăng Vi chật vật muốn đứng dậy: “Mạc Khải Thành, anh điên rồi sao, anh mau thả tôi ra?” Giọng cô mỏng như mây, cho thấy cô yếu đuối như thế nào.
Mạc Khải Thành cũng không vội, người sốnng với vô số người phụ nữ như anh có rất nhiều, rất nhiều cách chơi và suy nghĩ. Anh duyên dáng nằm bên cạnh Tây Lăng Vi nghiêm túc vuốt ve má cô: “Em thật sự là một người phụ nữ rất quyến rũ. Tư Không Ngự thực sự có phúc.” Trong đôi mắt sâu thẳm dần dần hiện lên một tầng sương mù cảm xúc: “Đừng căng thẳng, anh sẽ rất dịu dàng với em, anh hứa sau ngày hôm nay sẽ không bao giờ rời xa em.”
Nói xong, Mạc Khải Thành bắt đầu cởi từng chiếc cúc áo cho Tây Lăng Vi, thấy Tây Lăng Vi giãy giụa trong đau đớn nhưng không thể chống lại, anh cảm thấy thỏa mãn gần như biến thái.
Anh đưa cho cô một loại thuốc mê đặc biệt, anh đang đợi dáng vẻ cô trông quyến rũ hơn.
“Mạc Khải Thành!” Giọng nói lạnh như băng của Tây Lăng Sưởng vang lên từ sau cành trúc, dọa đến mức khiến ham muốn của Mạc Khải Thành đột nhiên bay khỏi chín tầng mây. Thủ đoạn của Tây Lăng Sưởng âm tàn như thế nào anh ta đã sớm nghe nói. Trong cái nháy mắt ngẩy đầu này, lập tức nhìn thấy ánh mắt ung ác, nham hiểm của Tây Lăng Sưởng. Anh ta lấy lòng cười cười: “Sưởng… Sưởng Vương tử.”
Tây Lăng Sưởng nghịch súng trong tay, có vẻ bất cẩn nhưng từng chữ từng chữ đều như muốn giết người: “Tôi không quan tâm anh phong lưu thành tính, ngủ với bao nhiêu người phụ nữ. Nhưng dám động đến người của hoàng gia, tôi sẽ khiến anh chết thảm.”
Mạc Khải Thành cố gắng hết sức trấn tĩnh tâm trạng ban đầu, dần dần bình tĩnh trở lại, anh dự đoán Tây Lăng Sưởng sẽ không dám giết mình. Mạc gia không phải là một gia tộc có thể muốn chém là chém: “Sưởng Vương tử, tôi thèm muốn Vi Công chúa đúng thật là gan to bằng trời, nhưng gan này là do người của hoàng gia ban cho, anh có muốn biết là ai không?”
Mạc Khải Thành nhìn Tây Lăng Sưởng xấu xa, anh biết đánh rắn bảy tấc chứ, Tây Lăng Sưởng quan tâm em gái sẽ không tùy tiện động vào anh.
Quả đúng như vậy, Tây Lăng Sưởng im lặng vài giây, sau đó ngẩng đầu lên híp mắt: “Mạc Khải Thành, từ bỏ ý nghĩ xấu xa của mình đi, hôm nay tôi sẽ để anh đi. Sau này nếu gặp người khác thì sẽ không may mắn như ngày hôm nay đâu. Tư Không Ngự sẽ là người đầu tiên giết anh, thậm chí còn để toàn bộ Mạc gia trôn cùng.”
Tây Lăng Sưởng liếc nhìn Tây Lăng Vi đau khổ giãy giụa trên mặt đất, ánh mắt hơi chìm xuống, xoa vai Mạc Khải Thành rồi bước tới bế Tây Lăng Vi lên rồi sải bước đi.
Thịt tới tay còn bay mất, Mạc Khải Thành nghiến răng nghiến lợi, trong mắt hiện lên lửa giận dục vọng và bất mãn.
Bộ dáng của Tây Lăng Vi không được để người khác nhìn thấy, sự việc hôm nay không được truyền ra ngoài, nếu không tin đồn sẽ giống như những con thiêu thân bay khắp bầu trời vào mùa xuân, sẽ không thể khống chế được. Vì vậy Tây Lăng Sưởng bí mật đưa cô đến biệt thự của mình, gọi bác sĩ đến chẩn đoán điều trị cho cô, truyền nước cho cô nửa ngày để loại bỏ sức mạnh của thuốc.

Bình luận (0)

Để lại bình luận