Chương 1098

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1098

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Lãnh Nhược Băng bĩu môi định nói gì đó, nhưng lại bị Nam Cung Dạ đẩy sang một bên, trên màn hình lập tức hiện lên khuôn mặt tuấn tú tức giận của Nam Cung Dạ, lúc này trên khuôn mặt anh tuấn dày đặc lửa giận: “Tư Không Ngự, anh không biết xấu hổ sao. Khi đó anh nhớ thương vợ tôi mãi thì thôi đi, bây giờ tôi hào phóng không so đo hận cũ với anh. Sao anh còn nhớ thương con gái của tôi. Con mắt nào của anh thấy tôi sẽ bằng lòng gả con gái cho Tư Không gia anh?”
Lãnh Nhược Băng vô cùng bất lực, một khi nói đến chuyện của Hinh Nhã, người đàn ông này đều nhất định phân cao thấp đến cùng. Nhưng điều mà cô không ngờ rằng Tư Không Ngự lại vô lý đến như vậy: “Nam Cung Dạ, nhưng anh cũng đừng quên, Hinh Nhã do tôi nuôi nấng, mới đưa đến làm con gái Nam Cung Dạ mấy năm thôi. Như vậy đã là ân huệ cực lớn rồi, anh còn muốn thế nào. Tôi cho anh biết, tương lai nhất định Hinh Nhã phải là con dâu của Tư Không tôi.”
Nam Cung Dạ nghiến răng: “Dựa vào đâu?” Anh tức giận ghê gớm, cả ngày hai thằng nhóc Mục Hạo Trạch và Quản Khả Phàm dây dưa anh đã rất phiền rồi, hiện tại cả con trai chưa trào đời của Tư Không gia cũng tham gia náo nhiệt. Từ khi nào mà thiên kim của Nam Cung gia hắn lại dễ gả như vậy?
Tư Không Ngự đàng hoàng nâng cằm: “Hinh Nhã tốt như vậy, ngoại trừ con trai của Tư Không Ngự tôi, còn có thể xứng với con bé?”
Lãnh Nhược Băng xoa trán, hai người đàn ông này năm xưa từng gặp nhau chỉ để giết nhau, hiện tại đang đối mặt với màn hình điện thoại di động, tranh cãi xem tương lai cô gái ba tuổi sẽ lấy ai. Thật sự khiến người ta không biết phải làm sao.
Nam Cung Dạ giễu cợt cười mỉa mai: “Vấn đề là anh có thể sinh nổi con trai sao? Con trai của anh bây giờ không biết đang ngao du ở vũ trụ nào đâu!” Lại chế giễu mỉa mai tiếp: “Cho dù anh có thể sinh con trai thì sao, tôi thấy đó cũng là chuyện mười tám năm sau. Con gái của tôi không bao giờ chờ các người để gặm cỏ non đâu.”
Vừa nói, Nam Cung Dạ cực kỳ châm chọc nhấn nút gác máy.
Hành động của anh khơi dậy sự bất mãn của cả Lãnh Nhược Băng và Hinh Nhã.
Hinh Nhã: “Ba, tại sao ba lại cúp máy? Con với ba Tư Không vẫn chưa nói chuyện đủ với nhau đâu?”
Lãnh Nhược Băng: “Nam Cung Dạ, anh có thấy mình ngây ngơ không? Em còn chưa hỏi dạo này Tư Không Ngự với Tây Lăng Vi như thế nào đâu?”
Nam Cung Dạ không quan tâm đến biểu tình của hai mẹ con, lạnh lùng ngâm nga: “Loại lòng lang dạ thú này, sau này tốt nhất đừng liên hệ với anh.”
Lãnh Nhược Băng trợn mắt nhìn Nam Cung Dạ, yên lặng kháng cự. Cô không còn có thể giao tiếp bằng lời với anh nữa, bởi vì người đàn ông này gần đây rất không bình thường, kiêu ngạo nshư một con sói ngây thơ.
Hinh Nhã chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp: “Ba, cái gì gọi là lòng lang dạ thú ạ?”
Không cần nghĩ Nam Cung Dạ đã ném ra một câu: “Giống như Mục Hạo Trạch.”
“A?” Hinh Nhã mở to mắt vì kinh ngạc bối rối: “Không, ba Tư Không không giống tên đáng ghé Hạo Trạch đó.”
Nam Cung Dạ: “Ba nói giống là giống.”
Hinh Nhã cong môi khó chịu: “Không giống mà, Mục Hạo Trạch kia đáng ghét còn ba Tư Không đáng yêu.”
Nam Cung Dạ mím chặt môi, cố gắng tìm từ ngữ, cuối cùng anh ném ra một câu kết luận: “Lòng lang dạ thú chính là người xấu luôn nhớ đến sự giàu khó của nhà người khác. Ba Tư Không giống Mục Hạo Trạch, đều nhớ thương bảo bối nhà chúng ta. Con nhất định phải cách xa bọn họ một chút, đề phòng mọi lúc, con nhớ chưa?”
Hinh Nhã có vẻ hiểu: “Mục Hạo Trạch kia có khả năng nhớ thương bảo bối nhà mình, nhưng ba Tư Không không vậy nha, ba ấy có rất nhiều tiền?”
Nam Cung Dạ tỏ ra khá kiên nhẫn: “Gia đình chúng ta có một kho báu mà không tiền bạc nào có thể mua được, vì vậy ba Tư Không vẫn đang nhớ thương cái đó.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận