Chương 1100

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1100

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Người phụ nữ như vậy thích hợp sống ở nhà.
Tư Không Ngự khóa trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh khiết của cô, khẽ cười, có lẽ trong cuộc sống cực khổ gập ghềnh của anh, một người phụ nữ dịu dàng như ngọc bích hòa mình vào khói lửa nhân gian để lấp đầy chỗ trống vô cùng phù hợp. Lãnh Nhược Băng rất tốt đẹp, đẹp đến mức làm người ta không thể chạm đến được, cuối cùng không phải ân nhân của anh.
Tây Lăng Vi do có tâm sự, vẫn luôn rất khẩn trương, đối diện với ánh mắt dịu dàng của Tư Không Ngự, cô càng thêm căng thẳng, cô không cách nào tưởng tượng, đêm nay sau khi anh biết cô tính kế anh, giữa bọn họ không còn đường nào quay lại nữa.
Cho nên cô vô cùng quý trọng giờ phút yên tĩnh này, chủ động đi qua, nhẹ nhàng khoác lên cánh tay Tư Không Ngự: “Tư Không Ngự, anh biết không, em mãi mãi đều hy vọng anh hạnh phúc.”
Tư Không Ngự nghe ra được ý tứ trong lời nói của cô, nhưng cũng không nói ra: “Lúc trước chúng ta ở bên nhau, không phải đã nói sao, phải trân trọng nhau cho nhau cơ hội, nếu em không rời, anh cũng không buông, hy vọng em còn nhớ rõ những lời đã nói lúc trước.”
Nếu em không rời, anh cũng không buông.
Những lời này va chạm qua lại trong đầu Tây Lăng Vi, khiến cho cô lại muốn khóc, lúc trước là cô chủ động nói mãi mãi không vứt bỏ, nhưng hôm nay cô lại phải chính tay nhường anh cho người khác…
Tư Không Ngự không nói nữa, mà kéo tay cô đi nhanh ra khỏi phòng. Dọc đường đi, anh giống như một bức tượng điêu khắc, trầm mặc không nói gì. Anh suy nghĩ anh không thể tức giận, lựa chọn cuối cùng của mình, không phải người phụ nữ thông minh cương quyết như mũi đao như Lãnh Nhược Băng, mà là người phụ nữ cố chấp vì yêu nhưng lại lương thiện – Tây Lăng Vi, anh phải giúp cô đi ra khỏi vòng xoáy ngu ngốc này.

Khi Tây Lăng Vi dắt Tư Không Ngự đi vào lớn sảnh vũ hội, người ở lớn sảnh đều kinh ngạc, đôi vợ chồng ngọc bích này xuất hiện ở vũ hội như vậy, thật sự hiếm thấy, bọn họ chưa bao giờ thấy cảnh tượng náo nhiệt này.
Bọn họ vừa tiến vào cửa chính, thì có rất nhiều người có chức tước cao đến gần thăm hỏi, chủ yếu là lấy lòng Tư Không Ngự. Tây Lăng Vi kéo cánh tay Tư Không Ngự, căng thẳng chuyển động đôi mắt đẹp, tìm kiếm bóng dáng Tây Lăng Thiến Tuyết.
Lúc này Tây Lăng Thiến Tuyết đang ngồi trên sô pha ở một góc lớn sảnh vũ hội, uống rượu sâm banh, ánh mắt sắc bén khóa chặt Tây Lăng Vi, cô và Tư Không Ngự lóe sáng một mảng vào bàn, hết sức kích thích cô. Cho nên khi Tây Lăng Vi quét toàn bộ ánh mắt lên mặt cô, cô đột ngột nheo hai mắt lại, như giẫm phải gai. Đêm nay cô phải hủy hoại tất cả.
Tây Lăng Sưởng di chuyển đến bên cạnh Tây Lăng Thiến Tuyết, ngồi xuống, vừa nghịch cái ly trong tay, vừa thấp giọng khuyên nhủ: “Thiến Tuyết, bỏ xuống những ý định không tốt đó của em đi, làm công chúa của em thật tốt đi, đừng phạm sai lầm nữa, nếu không thì vạn kiếp bất phục.”
Tây Lăng Thiến Tuyết liếc Tây Lăng Sưởng, thấp giọng cười lạnh: “Anh không phải anh trai tôi, anh là anh trai của Tây Lăng Vi.”
Ba ngày trước, nếu không phải Tây Lăng Sưởng nhúng tay, bây giờ cô đã nắm được nhược điểm làm cho Tây Lăng Vi thân bại danh liệt. Nhưng mà hiện tại, Mạc Khải Thành đã không hợp tác với cô nữa rồi, thậm chí nhìn thấy cô liền có một chút lạnh nhạt chán ghét, uổng công cô đem trinh tiết ném lên trên người gã đàn ông dơ bẩn kia, tất cả đều do anh trai ruột của cô ban tặng.
Tây Lăng Sưởng bất đắc dĩ thở dài: “Em là em ruột của anh, chúng ta từ nhỏ đã sống nương tựa lẫn nhau, bây giờ em nói như thế, anh rất đau lòng.”
“Hừ.” Tây Lăng Thiến Tuyết hừ lạnh một tiếng, liền đứng dậy rời đi, Tây Lăng Sưởng bắt được cổ tay cô: “Thiến Tuyết, em nghe anh khuyên một câu, không được làm chuyện sai trái nữa, nếu không anh cũng không có cách nào cứu em.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận