Chương 1116

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1116

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Hinh Nhã đột ngột quay đầu, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn Nam Cung Dạ: “Ba, ba sao vậy ạ?”
Nam Cung Dạ nghiến răng nghiến lợi: “Mẹ con bạo lực gia đình với ba.”
Hinh Nhã tràn đầy nhiệt huyết chính nghĩa bĩu cái môi nhỏ nhắn, hô to về phía sau: “Mẹ, sao mẹ có thể như vậy chứ, ba vất vả dẫn chúng ta đi chơi như vậy, mẹ lại còn bạo lực gia đình, hừ!”
Con gái luôn luôn đứng về phía anh, Nam Cung Dạ vô cùng tự hào, cười nghiêng nước nghiêng thành: “Đúng vậy, con gái vẫn là áo bông nhỏ thân thiết mà.”
Lãnh Như Băng cảm giác mình lại bị ghẻ lạnh cô lập lần nữa, càng nghĩ càng tủi thân, con gái rõ ràng là mình sinh, còn là một tay mình nuôi lớn, nhưng từ khi Nam Cung Dạ xuất hiện, cái đuôi nhỏ của cô cũng không nhận mẹ nữa, thật là…
Vì vậy tâm lý trả thù của Lãnh Nhược Băng rất cao lại véo Nam Cung Dạ thêm một cái, độ mạnh lần này gấp đôi lần trước, Nam Cung Dạ đau đến nghiến răng toét miệng, lại không dám kêu đau lần nữa, bởi vì anh biết đến cùng vợ mình ra tay tàn nhẫn biết bao nhiêu, nếu anh lại kết hợp với con gái công kích cô, anh chỉ càng bị trừng phạt nghiêm khắc, vì vậy anh cười còn khó coi hơn khóc: “Vợ à?”
Một tiếng vợ này, gọi ra muốn bao nhiêu chua xót có bấy nhiêu chua xót, muốn bao nhiêu nhu hòa có bấy nhiêu nhu hòa, nói ra từ trong miệng một người đàn ông đẹp trai cao to như anh, thật khiến cho người ta sởn tóc gáy. Lãnh Nhược Băng sợ bị người đi đường nghe vội vàng rút tay về.
Hinh Nhã không biết cho nên nhìn biểu cảm đặc sắc của Nam Cung Dạ, cười khanh khách đứng lên.
Khi một nhà ba người đang đạp xe đạp vui vẻ trên đường, điện thoại của Lãnh Nhược Băng vang lên, còn là yêu cầu video, nhìn tên trên màn hình, Lãnh Nhược Băng nhanh nhẹn nhảy xuống xe đạp: “Hinh Nhã, ba Tư Không của con.”
Hinh Nhã phấn khởi hô to: “Ba, mau dừng xe, con muốn thấy ba Tư Không.”
Sắc mặt của Nam Cung Dạ đột nhiên chuyển từ trời trong sang u ám, hơn nữa còn có chiều hướng sắp mưa, cái tên lòng lang dạ sói Tư Không Ngự, đương không lại gọi điện thoại cho vợ con anh, thật là…
Nhưng mà coi như trong lòng có oán hận, Nam Cung Dạ cũng không dám không dừng xe, nếu không hai người phụ nữ trong nhà sẽ ném phi đao, ai cũng sẽ nhìn anh với sắc mặt không tốt. Vì vậy một giây trước chủ Nam Cung gia còn tự mãn hơn trời cao, vô cùng oán hận dừng xe lại.
Hinh Nhã nhảy xuống xe đạp, chạy đến bên cạnh Lãnh Nhược Băng: “Mẹ, mau nhận máy đi.”
“Ừm.” Lãnh Nhược Băng dẫn Hinh Nhã đi đến ngồi trên ghế dài ven đường, chấp nhận yêu cầu gọi video, trên màn hình lập tức xuất hiện gương mặt đẹp trai của Tư Không Ngự, chỉ là vẻ mặt của anh dường như có chút gì đó bi thương.
Hinh Nhã rất thông minh, dĩ nhiên nhìn thấu được nỗi buồn này: “Ba Tư Không, tối qua ba ngủ không ngon sao ạ?”
Gặp được người muốn gặp, trái tim Tư Không Ngự mở ra một cánh cửa, gió ấm thổi đến, thổi bay khói mù trong tim, anh cười dịu dàng mà khuynh thành: “Ừm, hôm qua ba Tư Không nhiều công việc, ngủ muộn một chút.”
Ánh mắt tinh tường của Lãnh Nhược Băng lay động, cô rất hiểu Tư Không Ngự, nhìn ra được anh có tâm sự, trên người anh tỏa ra một nỗi buồn thương cảm. Tâm tư này không thể là vì công việc, nhiều năm như vậy, công việc có khó giải quyết đi nữa, cũng sẽ không khiến cho anh lộ ra một chút xúc động, anh như vậy chỉ có thể là do chuyện tình cảm.
“Tư Không Ngự, anh và A Vi gần đây khỏe không?”
Lãnh Nhược Băng xem Tư Không Ngự là người thân nhất, nên tự nhiên mà thăm hỏi.

Đối với câu hỏi của Lãnh Nhược Băng, Tư Không Ngự không trả lời ngay mà im lặng vài giây.
Nói đến Tây Lăng Vi là trong lòng anh khó chịu, trừ Lãnh Nhược Băng, lần đầu tiên anh muốn trân trọng một người phụ nữ cả đời, nhưng cô lại không trân trọng anh như thế.

Bình luận (0)

Để lại bình luận