Chương 1117

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1117

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Hinh Nhã chớp đôi mắt to xinh đẹp: “Ba Tư Không, ba và cô Vi cãi nhau sao?”
Tư Không Ngự miễn cưỡng nặn ra dáng vẻ tươi cười: “Không có, trẻ con không được nghĩ lung tung.”
Hinh Nhã bĩu môi gật đầu một cái: “Dạ, vậy hai người khi nào sinh em trai nhỏ ra?”
Biểu cảm của Tư Không Ngự lại cứng đờ, vốn dĩ muốn sinh con trai cưới Hinh Nhã về, bây giờ xem ra ước muốn này không thể thực hiện được: “Hinh Nhã, nếu ba Tư Không không sinh được em trai, con làm con gái ba Tư Không cả đời được không?”
Hinh Nhã cười vô cùng ngọt ngào: “Được ạ, đương nhiên con mãi mãi là con gái của ba Tư Không, vì cho tới hiện tại con cũng chưa từng nghĩ muốn gả cho con trai của ba Tư Không, tương lai con muốn gả cho anh Khả Phàm.”
Tư Không Ngự cười nhàn nhạt, ánh mắt dịu dàng khóa trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Hinh Nhã: “Lúc nghỉ hè trở về thăm ba Tư Không được không?” Bởi vì cô đơn, anh lại càng nhớ Hinh Nhã hơn, nhớ dáng vẻ cười nói vui vẻ của cô bé khi ở bên cạnh anh.
Hinh Nhã không chút lưỡng lự gật đầu: “Được ạ.”
Tư Không Ngự cười thoải mái: “Không được nuốt lời.” Nếu như anh đã định trước sẽ cô đơn, có Hinh Nhã thường xuyên trở về với anh như vậy cũng tốt.
Hinh Nhã kiên định lắc đầu: “Sẽ không nuốt lời.”
Lãnh Nhược Băng vẫn luôn yên tĩnh quan sát biểu cảm của Tư Không Ngự, trái tim của cô dần dần bị một hòn đá đè xuống, cuối cùng trĩu nặng: “Tư Không Ngự, A Vi đâu, em nói với cô ấy vài câu được không?”
Tư Không Ngự lại cứng đờ một chút, rồi giả vờ bình thản: “Cô ấy không có ở đây, hôm nay nói là muốn trở về nhà mẹ, trở về hoàng cung rồi.”
Lãnh Nhược Băng còn muốn nói chút gì đó, Nam Cung Dạ đã ngồi xuống, không vừa lòng nhìn Tư Không Ngự: “Tư Không Ngự, anh có thể đặt trọng điểm lên người vợ của anh không, không phải anh nói năng bậy bạ muốn trong mười tháng sinh ra con trai mà, nếu như thế, anh không mau cố gắng tạo người, cả ngày nhớ con gái tôi làm gì?” Bị Tư Không Ngự quấy rầy thời gian gần gũi của một nhà ba người, trong lòng anh rất bất mãn.
Biểu cảm của ba người toàn bộ phản chiếu vào màn hình, Tư Không Ngự liền có cảm giác mất mác, đây là hạnh phúc của một nhà ba người, anh đã đồng ý với Lãnh Nhược Băng, cũng phải xây dựng một gia đình hạnh phúc như vậy, để cho cô yên tâm, để sau này cô có thể vui vẻ trở về nhà mẹ, nhưng hiện tại: “Nhược Băng, có một số việc, có thể anh sẽ khiến cho em thất vọng, em đừng trách anh.”
Lãnh Nhược Băng chợt ngước mắt, vừa muốn nói gì đó, Tư Không Ngự cười kết thúc cuộc trò chuyện: “Được rồi, các người đi hạnh phúc đi, tôi không quấy rầy nữa, nhớ nghỉ hè để Hinh Nhã trở về thăm tôi.”
Nói xong, Tư Không Ngự nhấn phím kết thúc, màn hình tối đen một mảng.
Hinh Nhã bĩu cái môi nhỏ nhắn: “Mẹ, sao con cảm thấy ba Tư Không không mấy vui vẻ ạ?”
Lãnh Nhược Băng không nói gì, cúi đầu chìm vào im lặng, nếu Tư Không Ngự không hạnh phúc, cô không cách nào yên tâm.
Nam Cung Dạ nhìn xa trông rộng, đương nhiên cũng cảm nhận được, cho nên anh nhẹ nhàng kéo Lãnh Nhược Băng vào trong ngực: “Đừng lo lắng, giữa vợ chồng khó tránh khỏi sẽ có lúc cãi nhau, giống như em và anh, lúc đầu vẫn cãi nhau trời long đất lở, anh ta là chưởng giáo thần điện đáng kính, sẽ không có chuyện gì lớn đâu, hạnh phúc nên đến thì sẽ đến.”
Lời của Nam Cung Dạ an ủi Lãnh Nhược Băng rất nhiều, cho nên cô cười: “Ừm, anh nói đúng.”
Mặc dù lời Nam Cung Dạ nói rất có hiệu quả an ủi, nhưng cuối cùng Lãnh Nhược Băng vẫn không buông được, ăn cơm trưa xong, nhân lúc Nam Cung Dạ dỗ Hinh Nhã ngủ trưa, cô gọi cho Lâm Mạn Như một cuộc điện thoại, hỏi tình trạng gần đây của Tư Không Ngự.
Lâm Mạn Như không hề giấu giếm: “Chưởng giáo hận Tây Lăng Thiến Tuyết đã từng tính kế cô, cho nên lần này tương kế tựu kế, muốn đẩy cô ta vào chỗ chết, nhưng phu nhân chưởng giáo mặc dù bị Tây Lăng Thiến Tuyết hãm hại, cũng không muốn thấy Tây Lăng Thiến Tuyết chết, vì thế cô ấy xin chưởng giáo tha thứ, chưởng giáo không chịu nhượng bộ, nên tình cảm của hai người không phát triển, phu nhân chưởng giáo đề nghị ly hôn, sáng nay rời khỏi thần điện, trở về hoàng cung sống.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận