Chương 1119

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1119

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Sẵn lòng cùng cô làm rất nhiều chuyện.
Đúng vậy, từ lúc bọn họ trở thành vợ chồng chính thức đến nay, quan hệ ở mỗi một buổi sáng tỉnh lại đều có thăng hoa.
Anh yêu cô ấy sao? Chắc hẳn là yêu.
Loại tình yêu này, mặc dù không nồng nàn giống như lúc anh yêu Lãnh Nhược Băng, mãnh liệt như thế, bất chấp tất cả để có như thế, nhưng nó đắt giá ở chỗ anh tình nguyện trân trọng.
Tư Không Ngự làm việc từ trước đến này đều quả quyết sát phạt, kiên quyết dứt khoát, chưa bao giờ chần chừ như thế, cho nên Lãnh Nhược Băng kết luận anh đã động lòng, cho nên giọng nói của cô giống như ánh trăng dịu dàng ngoài khơi vậy, tràn vào lỗ tai của Tư Không Ngự: “Tư Không Ngự, lại xuất hiện tình yêu sôi nổi, cuối cùng cũng phải trở về bình thường, trở thành tình thân, nương tựa lẫn nhau mới là quý giá nhất, Tây Lăng Vi cô ấy đáng để anh đặt tôn nghiêm xuống, theo đuổi cô ấy trở về.”
Tư Không Ngự vẫn yên lặng thật lâu.
Anh một mực yên lặng, yên lặng đến chẳng biết Lãnh Nhược Băng đã cúp điện thoại lúc nào, mà anh vẫn ngồi ngẩn người trong lớn điện chưởng giáo.
Tình yêu có sôi nổi lần nữa, cuối cùng cũng sẽ trở về thành tình thân, có lẽ là vậy, giống như anh yêu Lãnh Nhược Băng, ban đầu có thể không cần mạng sống, nhưng một khi nghĩ thông suốt buông tay, anh đã có thể coi cô là người thân. Tây Lăng Vi trực tiếp lấy tư cách là người thân bước vào cuộc sống của anh, vốn không sai nhưng mà…
Sau giờ cơm trưa, anh không còn công việc nữa, mà chỉ ngồi ngẩn người trên ghế salon trong tẩm điện, ngẩn ngơ cả một buổi chiều, khi đã không còn nhìn thấy tia nắng cuối cùng của buổi chiều tà nữa, cuối cùng anh cũng đứng dậy, tự lái xe đến ngoài cửa lớn hoàng cung.
Lúc này Tây Lăng Vi đang ngẩn người trên giường, cô cũng đang nghiêm túc suy nghĩ từng li từng tí giữa cô và Tư Không Ngự, cô tự hỏi bản thân từng lần một, ngu ngốc yêu anh từ nhỏ đến lớn, đồng ý chấp nhận một cuộc hôn nhân giả cũng muốn gả cho anh ấy, sẵn lòng bỏ phí bốn năm thanh xuân cũng phải chờ đợi anh, chẳng lẽ chỉ thế này đã chia lìa với anh hoàn toàn sao?
Trái tim cô rất đau, rất đau.
Anh nói cho cô ba ngày suy nghĩ, cô ở lại, anh đối xử với cô như lúc ban đầu, nếu cô không ở lại, thì từ đây cách biệt chân trời, đến chết cũng không gặp lại.
Suy nghĩ như vậy rất đau khổ, từng phút giây cô đều khó chấp nhận, cô căn bản không có cách nào suy nghĩ, ngoại trừ khóc, cô không làm nổi bất cứ chuyện gì.
Cả ngày cô không có một giây nào không rơi lệ, một đôi mắt đỏ đỏ, sưng sưng.
Cô phải làm sao mới đúng? Nhớ tới dáng vẻ nổi giận hôm qua của anh, cô thật sự có hơi sợ hãi. Anh nói cô khiến cho anh rất thất vọng, anh nói ý chí suy nghĩ thấp kém của cô, ngay cả tư cách tiến vào thế giới tinh thần của anh cũng không có.
Cô cũng hận tại sao mình không thể phóng khoáng giống như Lãnh Nhược Băng, như vậy anh mới thích. Nhưng mà cô không có cách nào, nỗi hổ thẹn với Tây Lăng Thiến Tuyết đã khắc trong xuong, chết cũng không xóa hết, cô không vượt qua được rào cản trong trái tim mình.
Trong lúc suy nghĩ của cô hỗn loạn, lúc đang bối rối, điện thoại của cô vang lên, nhìn tên Tư Không Ngự trên màn hình, run rẩy không dứt.
Còn chưa tới ba ngày, anh đã gọi điện thoại đến, do anh đã hoàn toàn mất đi kiên nhẫn, muốn kết thúc quan hệ của bọn họ trước thời hạn sao?

Trước mắt Tây Lăng Vi tự động hiện lên dáng vẻ tức giận tối hôm qua của Tư Không Ngự, mặc dù không nhìn thấy anh, nhìn ba chữ Tư Không Ngự sáng lên trên màn hình điện thoại, cô không thể kiểm soát được run rẩy, cô đột nhiên phát hiện, cô không chỉ yêu anh tận xương tủy, mà cô còn sợ anh thấu xương.
Dù rằng nhớ nhung, nhưng bây giờ cô không dám gặp anh, lại càng không dám nghe giọng của anh. Cho nên, cô theo bản năng ấn tắt điện thoại.

Bình luận (0)

Để lại bình luận