Chương 1120

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1120

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Tư Không Ngự ngồi trong xe thấy điện thoại bị ngắt máy, không khỏi nhíu mày, người phụ nữ thật đúng là tính khí càng ngày càng lớn, lẽ nào do khoảng thời gian này anh chiều hư cô rồi sao? Dám hở một tí là nói ly hôn, bây giờ còn dám ngắt điện thoại của anh. Nhớ đến trước đây, từ trước tới nay anh không bao giờ gọi điện thoại cho cô, nếu như cô gọi cho anh, anh bắt máy nhanh một chút, cũng sẽ khiến cô xúc động không thôi, nhưng mà hiện tại…
A! Xem ra không nên đối xử quá tốt với phụ nữ, nếu không cô ấy có thể lật cả ngói của nhà chính.
Trưa hôm nay, lời Lãnh Nhược Băng khuyên anh, anh nghe theo, suy nghĩ lắng đọng cả buổi chiều, anh cũng phải tự lựa chọn con đường phải đi, tình cảm của anh và Tây Lăng Vi, quả thực là anh nên cố gắng một chút.
Cho nên bây giờ, Tây Lăng Vi ngắt điện thoại của anh, khiến cho anh nổi nóng vô cùng, nhưng anh vẫn cố hết sức chịu đựng, lại bấm số điện thoại của cô lần nữa, gửi đi một tin nhắn ngắn.
Sau khi ngắt điện thoại, Tây Lăng Vi ngồi trên giường thấp thỏm lo lắng, lo lắng không biết Tư Không Ngự sẽ tức giận như thế nào, bởi vì lo lắng không yên, cô thậm chí quên cả đau lòng, đang lúc ấy thì điện thoại bỗng nhiên vang lên, là âm báo tin nhắn.
Mặc dù âm thanh ngắn ngủi, nhưng vẫn dọa cô sợ run cả người, một âm thanh tuyệt vời thế này, nghe vào tai cô giống như là tiếng sấm chết người.
Qua vài giây, cô mới có can đảm cẩm điện thoại lên, mở hộp thư ra: Tây Lăng Vi, em dám không nhận điện thoại của anh lần nữa, em có tin anh mang súng bắn vào hoàng cung không!
Đe dọa, đe dọa nghiêm trọng! Nhìn chữ trên màn hình, trước mắt Tây Lăng Vi tự động hiện lên, Tư Không Ngự cầm súng lục bằng vàng định chế cao cấp, dáng vẻ cường thế xông vào hoàng cung, thậm chí suy nghĩ đến cặp mắt phượng hẹp dài kia, khí thế tàn bạo tà mị như yêu tinh đến thế nào.
Người đàn ông này từ trước đến giờ đều ngạo mạn ngang ngạnh, ở Tây Lăng ai chẳng biết vị chưởng giáo này có bao nhiêu truyền kỳ chứ, anh thật sự có khả năng trong cơn giận đánh vào hoàng cung tóm lấy cô.
Tây Lăng Vi đột nhiên hoảng sợ không thôi, trong lúc cô đang run rẩy, điện thoại vang lên, tên người gọi đến vẫn là Tư Không Ngự, lần này Tây Lăng Vi phản ứng khá nhanh, mới vang lên một tiếng đã nhận máy: “A lô?” Giọng nói của cô run rẩy dữ dội.
Tư Không Ngự đương nhiên không ngờ rằng cô bắt máy nhanh như vậy, choáng váng trong chốc lát, sau đó môi cong lên một nụ cười, người phụ nữ này trời sinh chưa từng có can đảm chống lại anh, còn hết lần này đến lần khác muốn làm ra bộ dáng không chịu khuất phục để thách thức anh: “Anh ở ngoài cửa lớn hoàng cung, ra đây đi.”
Giọng nói của anh nhàn nhạt, không chút gợn sóng, khiến Tây Lăng Vi căn bản không nghe ra được cảm xúc của anh, càng làm cho cô lo lắng hơn: “Làm… Làm gì?”
Tư Không Ngự cười lạnh lùng: “Làm gì? Đến nói chuyện ly hôn của chúng ta một chút.”
Quả nhiên anh vô cùng thất vọng với cô, anh thật sự không kiên nhẫn một chút nào, bây giờ mới hết một ngày, anh đã gấp rút đến tìm cô ly hôn, mặc dù là cô đề nghị ly hôn, nhưng đều là do tối hôm qua quá mức đau khổ, nhất thời động não đưa ra quyết định, trải qua một ngày hòa hoãn xung đột, cô cảm thấy vẫn rất lưu luyến anh, lưu luyến vẻ tuấn tú của anh, lưu luyến phong thái của anh, lưu luyến khí phách của anh, càng lưu luyến sự cưng chiều của anh đối với cô.
Vì thế Tây Lăng Vi đau lòng rơi nước mắt: “Không cần nói nữa, anh muốn thế nào cũng được, điều kiện gì em cũng đồng ý.”
Đúng vậy, lúc đầu cô gả cho anh, không vì tiền bạc, không vì vinh hiển, mà chỉ vì con người của anh, bây giờ anh không thuộc về cô, cô còn có thể đòi hỏi điều kiện gì chứ?”
Thậm chí đến cả gặp cô cũng không muốn gặp anh, sắc mặt của cô u ám như mực, âm thầm nghiến răng: “Em không muốn nói, anh vẫn muốn nói, hơn nữa anh còn có đồ phải trả cho em.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận