Chương 1134

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1134

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Ánh mắt của anh ta chớp mấy lần: “Anh biết, khả năng chuyện này sẽ phá hư tình cẩm giữ em cùng Tư Không Ngự, nhưng mà em phải biết, trừ cái đó ra thì anh không còn biện pháp khác, hơn nữa, em diễn tự nhiên một chút, nếu không thì Tư Không Ngự sẽ phát hiện em động tay động chân.”
Tây Lăng Vi chần chờ nửa giây: “Được, anh đợi tin tức của em.”
Bởi vì sợ bị người khác phát hiện cho nên Tây Lăng Sưởng vội vàng nói lời tạm biệt rồi trốn khỏi gian phòng. Tây Lăng Vi thì ngồi ở nghỉ ngơi ở trên giường, cô ấy siết góc áo thật chặt, trầm mặc rất lâu.
Bây giờ là đang là thời điểm cuối mùa xuân chuẩn bị vào hạ, thời tiết của Long Thành có chút âm u.
Tâm trạng của Lãnh Nhược Băng cũng trầm muộn như thời tiết, rất phiền muộn. Hinh Nhã yêu cầu ba mẹ dẫn mình đến bờ biển chơi đùa, nhưng cô không có hứng thú cho nên chỉ có một mình Nam Cung Dạ dẫn cô bé đi.
Lãnh Nhược Băng không hiểu tại sao lại có tâm sự nặng nề, cô đang thiết kế hoa viên Kim Cảng ở trong phòng làm việc, bỗng cảm thấy có chút mệt cho nên chống tay lên nghỉ ngơi một chút.

Mặc dù ngủ không sâu nhưng cô lại nằm mơ. Cô mơ thấy Tư Không Ngự. Trong giấc mơ, tình huống của Tư Không Ngự thật sự không tốt, cô trông thấy anh ấy đau đớn giãy giụa tuyệt vọng bi thương trong vũng máu.
Cô đột nhiên tỉnh lại từ trong giấc mơ, Lãnh Nhược Băng sợ hãi, cả người đầy mồ hôi lạnh. Kể từ ngày đó nói chuyện điện thoại với Tây Lăng Vi xong, cô lập tức cảm thấy có chút ẩn ẩn lo lắng, lúc này sau khi tỉnh lại từ ác mộng, cô càng cảm thấy hoảng hốt hơn.
Sau khi cách Nam Cung Dạ 4 năm thì anh đã có thể đi vào giấc mơ của cô cho nên cô tin trên đời này có một loại cảm giác thần kỳ, đó chính là nếu mình để ý đến ai đó thì sẽ nhận được tin tức của họ từ nơi sâu xa.
Bây giờ, cô có một dự cảm kiên định, Tư Không Ngự nhất định sẽ gặp phải chuyện phiền toái, cô phải đến Tây Lăng hỏi thăm anh ấy, giấc mộng này chính là ám hiệu của ông trời cho cô.
Quay đầu nhìn đồng hồ trên tường một chút, lúc này Long Thành vừa qua buổi trưa, nếu lúc này cô bay khỏi Long Thành đến Tây Lăng thì hẳn sẽ là buổi tối.
Cô biết Nam Cung Dạ quyết không cho cô đi, nhưng mà cô phải đi, giấc mộng kia khiến cô quá hoảng loạn. Cô vội vàng để lại cho Nam Cung Dạ một tờ giấy, sau đó cô lập tức chuẩn bị sơ qua rồi xuất phát.
Nam Cung Dạ có rất nhiều máy bay tư nhân, cô bí mật điều dụng một chiếc đến rồi vội vàng hoàn thành thủ tục cất cánh rồi bay về biển cả mênh mông ở phía Tây.
Tư Không Ngự, anh tuyệt đối không nên xảy ra chuyện.
Nước Tây Lăng vô cùng coi trọng ngày thánh linh cho nên thời gian tiến hành tế lễ cũng rất lâu, buổi sáng một hồi, buổi chiều một hồi, đến lúc nghi thức kết thúc thì đã chạng vạng.
Tư Không Ngự dẫn Tây Lăng Vi trở lại thần điện rồi trực tiếp ăn cơm tối, sau khi ăn xong cơm tối thì màn trời đã đen.
Bởi vì thời gian còn lại càng thêm ngắn ngủi cho nên Tây Lăng Vi càng nhu nhòa đối với Tư Không Ngự gấp trăm lần, dưới sự chủ động của cô ấy, hai người vô cùng ân ái.
Thương Lang nhẫn nhịn tâm sự một ngày muốn tìm một cơ hội nói một chút với Tư Không Ngự nhưng Tây Lăng Vi vẫn luôn kề cận Tư Không Ngự, nhìn dáng vẻ ân ái của hai người khiến anh ta không thể nào mở miệng.
Cuối cùng, anh ta đành bất đắc dĩ từ bỏ, crm thấy để sáng sớm ngày mai nói cũng không muộn, bởi vì Tây Lăng Vi đã lôi kéo Tư Không Ngự lên lầu chuẩn bị nghỉ ngơi cho nên anh ta cũng không thể bảo bọn họ dừng lại.
Mấy ngày nay, Tây Lăng Vi vẫn luôn rất dính người, Tư Không Ngự đã dần thích ứng cho nên cũng không có bao nhiêu hoài nghi, thậm chí còn có chút hưởng thụ, anh ấy phát hiện bản thân thật sự có chút thích cô ấy. Cô nhẹ nhàng và săn sóc, tất cả đều khiến anh ấy tham luyến.

Bình luận (0)

Để lại bình luận