Chương 1138

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1138

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Tây Lăng Sưởng nhanh tay lẹ mắt, dùng một tay kéo lấy Tây Lăng Vi vào trong ngực của mình, nhìn hằm hằm Ngụy Uy: “Ngụy trung tướng, không thể giết em ấy!”
Ngụy Uy là quân nhân mà còn là tướng lĩnh trải qua vô số cuộc chiến cho nên anh rất coi trọng lợi thế chiến đấu: “Sưởng vương tử, nếu muốn làm chuyện lớn thì phải bỏ tình cảm sang một bên, có giết người phụ nữ này hay không đổ không quan trọng, nhưng đừng chậm trễ thời gian, cũng đừng làm ảnh hưởng tới cảm xúc mạnh mẽ muốn chiến đấu của ngài.”
Mắt Tây Lăng Sưởng kiên định, sắc mặt nghiêm túc: “Sẽ không, Tây Lăng Sưởng tôi không phải người làm việc bỏ dở nửa chừng, Ngụy trung tướng, anh dẫn quân đi trước, khống chế Tư Không Ngự, tôi muốn nói mấy câu với Tây Lăng Vi.”
Hai mắt Ngụy Uy đều tràn ngập màu đỏ muốn giết người: “Được, đừng chậm trễ quá lâu.”
Nói xong, Ngụy Uy xách súng dẫn người đi vào sâu bên trong thần điện. Tây Lăng Vi đã bị sự thật trước mắt dọa sợ, cô ấy không thể tin mà nhìn Tây Lăng Sưởng: “Anh hai, anh gạt em, tại sao lại gạt em?” Cơ thể đơn bạc lung lay sắp đổ trong gió đêm.
Tây Lăng Sưởng nhíu chặt lông mày: “A Vi, em nghe anh nói, anh không còn cách nào khác, dựa vào thực lực của Tư Không Ngự, nếu như anh dẫn Thiến Tuyết chạy trốn thì cho dù có lên trời hay xuống biển thì anh ta cũng sẽ đuổi giết bọn anh cho nên anh nhất định phải tiêu diệt anh ta thì bản thân mới có đường sống.”
Tiêu diệt anh ta?

Mấy chữ này như sấm nện thẳng vào Tây Lăng Vi khiến cô ấy muốn hôn mê: “Thuốc anh đưa cho em là thuốc gì?”
Cuối cùng cô ấy cũng ý thức được bản thân mình ngu xuẩn đến dường nào, thuốc mà Tây Lăng Sưởng đưa cho cô ấy chắc chắn không phải loại thuốc ngủ bình thường, viên kia thuốc nhất định sẽ gây hại cho cơ thể của Tư Không Ngự.
Trong mắt Tây Lăng Sưởng có sự lạnh lùng và quyết tuyệt: “Là thuốc đặc chế trong quân, Tư Không Ngự không có khả năng sống sót, A Vi, em không nên quyến luyến anh ta, anh hai đồng ý với em, sau này nhất định sẽ tìm cho em một người chồng tốt, để em hạnh phúc cả một đời.”
Đó là một loại độc dược, là cô ấy tự tay đút cho Tư Không Ngự uống!
Tây Lăng Vi chợt thấy trước mắt tối sầm, thân thể đơn bạc cứ như mây mà nhẹ nhàng ngã về phía sau.
“A Vi!” Tây Lăng Sưởng tiến lên một bước ôm lấy cô ấy.
Tây Lăng Vi hung hăng cắn lưỡi, ép buộc chính mình tỉnh lại, cô ấy đột nhiên mở to mắt, đập vào bả vai Tây Lăng Sưởng thật mạnh: “Tây Lăng Sưởng, tên hỗn đản này, anh đã để tôi tự tay giết chết chồng mình, tôi sẽ không tha thứ cho anh!”
Đối với Tây Lăng Vi, Tây Lăng Sưởng cũng có mấy phần thân tình cho nên trong lòng anh ta cũng không chịu nổi: “A Vi, chúng ta là người thân, Tư Không Ngự chung quy cũng chỉ là người ngoài, nếu anh ta chết thì Thiến Tuyết sẽ không sao cả, mọi người chúng ta cũng có thể sống rất tốt.”
Tây Lăng Vi giống như điên lên, chỉ biết khóc lớn, Tư Không Ngự không phải người ngoài, anh ấy là chồng của cô ấy, là người đàn ông cô ấy yêu từ nhỏ, ngay vào đêm nay, chiếng miệng anh ấy đã nói là anh ấy thích cô ấy, nhưng mà bây giờ, cô ấy đã ngu xuẩn hủy diệt đây tất cả.
Cô ấy có tội, là tội không thể tha thứ.
Anh ấy mà chết thì cô ấy cũng quyết không sống một mình.
Nghĩ tới đây, Tây Lăng Vi bỗng đẩy Tây Lăng Sưởng ra, quay người chạy về phía sâu trong thần điện, cô ấy muốn đi tìm Tư Không Ngự, nếu anh ấy sống sót thì cô ấy sẽ cúi đầu nhận tội, để ý phán tội, nhưng nếu anh ấy mà chết thì cô ấy cũng xuống hoàn tuyền cùng, sẽ chuộc tội của mình ở đó.
“A Vi, A Vi!” Tây Lăng Sưởng theo sát phía sau, đồng thời lớn tiếng phân phó: “Đều nhìn kỹ, ai cũng không được làm em ấy bị thương!”
Lúc này, ba người Thương Lang, Arthur cùng Lâm Mạn Như đang mang theo Tư Không Ngự chạy vào một gian nào đó trong chỗ sâu của thần điện, chỗ này có một chiếc sân rất rộng giống như một cái thao trường cỡ nhỏ, ở bên trong là một tòa nhà năm tầng, cách con đường này một đoạn ngắn là nhà tù.

Bình luận (0)

Để lại bình luận