Chương 1145

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 1145

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Mạc Khải Thành nhìn đèn đuốc cùng đông nghịt đám người ở phía dưới, khi nhìn thấy ba của mình thì càng dấy lên dục vọng cầu sống: “Ba, cứu con!”
Tây Lăng Thiến Tuyết cũng nhìn Tây Lăng Sưởng, cũng vui đến phát khóc: “Anh, cứu em với!”
Mặc dù ba của Mạc Khải Thành sốt ruột cứu con, nhưng càng cảm thấy rèn sắt không thành thép, ông ta thực sự đã bị ép đến mức tạo phản, trước mắt thành công hay không cũng còn chưa biết, nếu như không có nghịch tử này thì bây giờ ông ta nhất định đang yên ổn ngồi uống trà ở nhà, không quan tâm anh ta làm loạn ở bên ngoài như thế nào. Cho nên khi nghe thấy tiếng Mạc Khải Thành cầu cứu thì ông ta chỉ cắn răng, cũng không đáp lại.
Nhưng Tây Lăng Sưởng thì lại khác, anh ta yêu thương người em gái này từ nhỏ, cho dù cô ta có làm loạn như thế nào thì anh ta vẫn yêu thương, cho nên khi nghe thấy tiếng gọi đau khổ của cô ta thì anh ta lập tức cảm thấy đau lòng: “Thiến Tuyết, em đừng sợ, anh nhất định sẽ cứu em.”
Lãnh Nhược Băng đứng ở trên đỉnh tòa nhà năm tầng nhìn qua đám người phía dưới, khóe môi nở nụ cười quyến rũ khiến chiếc mặt nạ pha lê càng trở nên đẹp hơn, đẹp không thể diễn tả được: “Tây Lăng Sưởng, nhìn thấy em gái của anh chưa, chỉ cần tôi nhẹ nhàng ấn cái điều khiển từ xa ở trên tay thì cô ta sẽ chết ngay lập tức, cho nên, làm theo lời của tôi bảo đi.”

Tây Lăng Sưởng không chút do dự: “Cô muốn cái gì?”
Đôi mắt xinh đẹp của Lãnh Nhược Băng long lanh như sao trời ở dưới ánh trăng: “Sai người lái xe của anh đến, để chưởng giáo Tư Không lên xe rời đi.”
Tây Lăng Sưởng do dự một chút, sau đó vẫn phất tay sai người lái xe vào trong sân, Thương Lang rất nhạy bén, anh ta lập tức lên xe điều chỉnh thử, sau khi xác nhận không có vấn đề thì muốn đưa Tư Không Ngự lên xe ngay lập tức.
Lúc này, Ngụy Uy cũng gấp: “Tây Lăng Sưởng, nếu anh làm như vậy thì chẳng khác nào phá bỏ kế hoạch của chúng ta, chờ Tư Không Ngự tỉnh lại thì tất cả chúng ta sẽ phải chết.”
Tất nhiên là Tây Lăng Sưởng biết điểm lợi và điểm hại trong đó, nhưng anh ta không thể không để ý đến em gái của mình, ngay khi anh ta đang chần chờ thì Ngụy Uy đã ra lệnh: “Giết cô ta.”
Thế là, tất cả quân binh nhắm ngay súng vào Lãnh Nhược Băng, con ngươi của Tư Không Ngự đột nhiên rụt lại, bởi vì lo lắng mà trái tim chợt thắt chặt, mồ hôi lạnh cũng bắt đầu chảy đầy người.
Thương Lang nhanh chóng an ủi: “Chưởng giáo, không nên gấp gáp, chuyện này có hại người cơ thể của ngài, ngài phải tin tưởng Nhược Băng, cô ấy nhất định có đối sách.”
Đúng vậy, Lãnh Nhược Băng đã sớm đoán được Ngụy Uy chó cùng rứt giậu, cho nên cô mãnh liệt lắc đầu, né qua những viên đạn rồi phi thân nhảy xuống tới, ngay khi tất cả mọi người cho rằng cô bị đạn bắn trúng đầu nên bị ngã thì cô lại vững vàng đáp xuống chỗ điều hòa của tầng bốn, ngay sau đó cô quay người một cái thật xinh đẹp rồi bắn một phát súng.
Bùm!
Một viên đạn lạnh lùng bay thẳng về phía Ngụy Uy.
Ngụy Uy kinh ngạc không thôi, anh ta không nghĩ tới thần điện còn có nhân tài như vậy. Nhưng anh dù sao cũng là quân nhân, còn là một vị trung tướng cho nên phản ứng của anh ta cũng vô cùng nhanh nhạy, mặc dù anh ta đã nhanh chóng né nhưng vẫn bị bắn trúng vai trái, thế là anh thẹn quá hoá giận, tự mình nổ súng với Lãnh Nhược Băng.
Ngụy Uy chắc chắn là một cao thủ, Lãnh Nhược Băng không dám coi nhẹ cho nên tiếp tục nhảy xuống dưới, lấy cục điều hoà không khí làm tiếp điểm mà nhảy sang trái phải, cô nhanh chóng nhảy xuống tầng dưới cùng, đáp xuống mặt đất.
Quá trình này vô cùng đẹp, cô giống như một tinh linh xinh đẹp bay qua bay lại trong đêm tối ở phía trước tòa nhà. Ai có thể ngờ được cô đang tránh những viên đạn trí mạng?

Bình luận (0)

Để lại bình luận