Chương 480

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 480

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Đại khái là giọng anh quá mức sợ hãi, Đường Noãn quay đầu, nhíu mày nhìn anh: “Sao anh lại xuống? Tôi bảo tự tôi có thể đi mà?”
Diệp Thù Yến làm mình ngầm bình tĩnh lại: “Đồ em bị riw, anh thấy là của em, nên xuống dưới đưa cho em.”
Vừa nói vừa thử thăm dò tiến về phía cô. Đường Noãn hoàn toàn không cảm thấy có gì không đúng, cô cũng đi về phía anh.
Trong nháy mắt tới gần, Diệp Thù Yến ôm lấy cô, chân anh mềm nhũn suýt nữa thì quỵ xuống đất: “Noãn Noãn, em làm anh sợ muốn chết.”
Đường Noãn tựa hồ hơi không thoải mái, trong lòng chán ghét và bài xích: “Anh làm sao?”
Diệp Thù Yến hoàn toàn mặc kệ lâu thế nào, anh ôm chặt cô không buông tay: “Anh cùng em đến bệnh viện.”
Đường Noãn giãy giụa nói: “Không cần, không phải bệnh viện ở đằng kia sao?”
Diệp Thù yếu theo ánh mắt cô nhìn về hướng bệnh viện ở rất xa, cả người lại đổ mồ hôi lạnh, anh càng ôm chặt cô, nếu cô đi tới, chắc chắn sẽ rơi xuống lầu.
Lúc này sức lực Diệp Thù Yến phá lệ mạnh, không nói lời nào mang Đường Noãn đang giãy giụa xuống, cũng màu dù trong lòng Đường Noãn tràn đầy kháng cự, nhưng cố kỵ mặt mũi cô cũng không la to.

Diệp Thù Yến nghĩ một lúc rồi kêu Tiểu Tề đi cùng, tự mình lái xe đến bệnh viện. Bởi vì Tiểu Tề Tài, Đường Noãn dù không thích cũng duy trì hòa thuận mặt ngoài.
Tới bệnh viện, Đường Noãn vẫn chưa tỉnh lại, nhưng trước mặt bác sĩ cô vẫn coi là ngoan ngoãn, Diệp Thù Yến lướt qua phần quyển sách, chỉ nói sự khác thường của cô.
Bác sĩ nhìn bộ dáng của Đường Noãn: “Cảm giác và cảm xúc thình lình thay đổi, sinh ra ảo giác với không gian, ảo giác, tự mình bóp méo, vọng tưởng… Sao cô có chút giống ăn phải chất gây ảo giác vậy.”
Diệp Thù Yến đã làm xong chuẩn bị tư tưởng sẽ rất khó kiểm tra ra được nguyên nhân, không nghĩ rằng bác sĩ lại cho ra được đáp án: “Chất gây ảo giác?”
Bác sĩ tính thời gian: “Bốn mươi phút đến hai giờ trước đó, cô không uống thuốc lung tung gì chứ?”
Diệp Thù Yến lắc đầu: “Hôm nay cô ấy chỉ ăn một bát tổ yến nhỏ…”
Nói đến đây, anh không khỏi dừng lại, hình như là Đường Noãn bắt đầu không đúng từ lúc ăn tổ yến.
Đang suy nghĩ, điện thoại lại vang lên, là dì Hà.
Diệp Thù Yến nhận, liền nghe giọng nói dồn dập của dì Hà truyền tới: “Ông chủ, hình như tổ yến trong nhà có vấn đề, sau khi tôi uốn liền cảm thấy không thích hợp.”
Diệp Thù Yến lập tức ý thức được gì đó, liền nói: “Dì hà, tự dì đón xe tới bệnh viện nhé!”Sau đó anh gọi điện cho Chu Ba: “Tổ yến trong nhà anh mua ở đâu?”
Chu Ba suy nghĩ, trả lời: “Lúc trước sinh nhật bà cụ, bà Thái đưa, đưa cùng còn có cao da lừa.”
Còn có cao da lừa…
Phải rồi, tối hôm qua Đường Noãn khó chịu lợi hại, cô không ăn tổ yến, nhưng lại ăn cao da lừa. Sinh nhật Đường Noãn là tháng ba, bởi vì là sinh nhật đầu tiên sau khi cưới, anh từng dẫn cô đến nhà cũ Diệp gia. Đúng lúc Diệp Chính Hồng trở về, Diệp Thù Yến lập tức yêu cầu sang tên nhà cũ qua danh nghĩa của anh. Bọn họ thuận theo, Diệp Thù Yến cũng biết không làm quá khó coi, hôm nay tạm thời để đám bà cụ Diệp và Diệp Chính Hồng ở lại, nhưng nếu họ ở đó chọc anh mất hứng, anh tùy thời có thể đuổi bọn họ đi.
Dù bình thường họ không trở về, nhưng nên biểu thị công khai chủ quyền bọn họ cũng cần biểu thị. Thế nên tiệc sinh nhật Đường Noãn liền tổ chức ở đó, lúc ấy đúng là có không ít người đến… Diệp Thù Yến lập tức sắp xếp suy nghĩ: “Lập tức mang cả tổ yến và cao da lừa đến bệnh viện!”Sau khi cúp điện thoại anh lại gọi cho Tạ Phi Minh: “Lúc sinh nhật Noãn Noãn, vợ anh tặng lễ vật gì?”

Bình luận

Để lại bình luận