Chương 20

Nhìn đến hành động này của Hầu Gia, Đường trừng rất vui vẻ, cô thân mật kéo tay của ông ấy sung sướng nói
“Cha, vậy con cho người đi chuẩn bị thau tắm ngay”
Mọi người; “….”
Lão lớn phu không rời đi, ông ấy rất tò mò không biết nước thuốc cường thân kiện thể mà tứ tiểu thư luyện chế ra có hiệu quả hay không.
Trong khi người hầu đi chuẩn bị thau và nước tắm, Nam Dương Hầu và Đường Trừng ngồi xuống chờ đợi, Nam Dương Hầu bưng chén trà lên, nói đến việc mà phu nhân Trấn Quốc Công đề nghị
“Cha, tháng sau xuất giá có phải hay không quá nhanh, vội vàng gả đi như vậy không có mặt mũi chút nào, con không thể ở nhà sinh con xong rồi xuất giá sao?”

Đường Trừng vuốt ve bụng của mình, mặt hơi nhăn nhăn nói.
“Phốc,,,”
Nam Dương Hầu đang uống trà thì nghe thế phun ra tới. Tứ lớn nha hoàn và hai vị ma ma nghe xong cũng há hốc mồm.
Sinh con xong mới xuất giá, bọn họ không nghe lầm đúng không?
Toàn bộ viện đều yên tĩnh bất thường.
Một lúc lâu sau Nam Dương Hầu hít một hơi rất sâu rồi ho nhẹ một tiếng; “Trừng nhi, như vậy không hợp quy củ, đối với thanh danh của con cũng không tốt.”
Đường Trừng hơi nâng cằm lên “Không thương lượng nữa, con mới mặc kệ thanh danh cái gì, quy củ cái gì, dù sao con quyết định như vậy chờ sinh cục cưng xong sẽ kết hôn. Cưới vợ tặng con Ôn thế tử quá lãi”
Cô chính là người có thể chất dễ mang thai, ở Tinh Tế được mọi người trah đoạt để kết hôn, Bảo bối như vậy, trong bụng lại có cục cưng thế mà phải vội vàng kết hôn, còn bị mọi người chê cười đàm tiếu, thật là không thể nhịn được.
Cưới vợ tặng con….
Trán của Nam Dương hầu đầy vạch đen, ông ấy chỉ nghe đến cưới vợ sinh con, con gái bảo bối của ông lại bảo cưới vợ tặng con…
“Nhỡ con sinh ra con gái, Ôn thế tử không cưới con, chỉ cần đứa bé thì làm sao bây giờ?”
Nam Dương Hầu đau đầu mở miệng, ý muốn thay đổi quyết định của con gái.
“Như vậy gả cho người khác á, cha, con gái của người ưu tú như vậy, không sợ ko gả được, trên đời này có rất nhiều đàn ông, không thiếu Ôn thế tử.” Đường Trừng chẳng thèm để ý, vẫy vẫy tay nói ra ngữ khí kinh người.
Nam Dương Hầu thiếu chút nữa không bị nước miếng của mình sặc, không biết con gái bảo bối của ông lấy đâu ra tự tin như vậy?
Ông vi hôn sự của con gái lo lắng đến mức bạc trắng đầu.
Ở trong lòng ông, con gái bảo bối của ông là nhìn tốt vạn tốt nhưng không chịu được bên ngoài thanh danh không tốt, người khác không thích, không nghĩ cưới aa.
Đám người Trân Châu nghe xong cũng choáng váng, tinh thần tự tin của tiểu thư đúng là vút lên tạn trời, bọn họ đúng là xấu hổ không dám so sánh, tự nhận không bằng.
Tào ma ma và Cao ma ma khóe miệng cũng giật giật, Đường tứ tiểu thư quá mức tự tin, nếu khong phải trong bingj của cô ấy có con của thế tử, thì thế tử cũng sẽ không cưới Đường tứ tiểu thư.
Lão lớn phu bị ngữ khí kinh người của Đường Trừng trấn kinh rồi, ông ở lại là dúng, Đường tứ tiểu thư đúng là không làm ông thất vọng.
“Tiểu thư, Ôn thế tử kỳ thật khá tốt, hay là cô vẫn nhớ thương tứ hoàng tử?” Trân Châu cẩn thận mở miệng dò xét.
Nếu không phải còn nhớ thương tứ hoàng tử, thì sao tiểu thư lại có ý nghĩ sinh xong con mới kết hôn. Nếu cô ấy mà mang thai con của tứ hoàng tử thì chỉ sợ cô ấy đã vui vui vẻ vẻ nhanh chóng giục mọi người chuẩn bị hôn sự lâu rồi.
Trân Châu càng nghĩ càng cảm thấy ý nghĩ của cô đúng.
Lấy thanh danh và tính cách làm trời làm đất lăn lộn người khác của tiểu thư, không nghĩ ra ai có thể phù hợp với tiểu thư hơn Ôn thế tử.
“Trân Châum em suy nghĩ nhiều rồi, tuy rằng thân thể của Ôn thế tử không tốt lắm, nhưng hắn rất đẹp trai , ta rất thích. Tứ hoàng tử là quá khư rồi.” Đường Trừng cười tủm tỉm nói.
Nam Dương Hầu; “….”

Bình luận

Để lại bình luận