Chương 307

“Ông Vương yên tâm, cháu sẽ luôn thương yêu Nghiên Nghiên thật tốt, sẽ không để cho cô ấy phải chịu ủy khuất.” Hạ Quân nhanh chóng hứa hẹn nói.

“Cũng không được lơ là người nhà. Cậu biểu hiện tốt, cấp trên cho nghỉ phép nửa năm, khoảng thời gian này chăm sóc người nhà cho tốt đi!”

Đoàn trưởng Vương ở bên cạnh lạnh nhạt nói.

“Nửa năm?” Hạ Quân và Đồng Nghiên cùng trố mắt nhìn nhau.

“Lúc đó vợ cậu chắc cũng đã sinh rồi. Cậu ở lại chăm sóc cô ấy khoảng đầy tháng thì trở lại. Tránh cậu cả ngày không có tâm tư huấn luyện.”

“Cảm ơn đoàn trưởng.”

Đồng Nghiên có chút luyến tiếc lão Vương. Đừng thấy lão Vương như một đứa trẻ lớn tuổi, còn luôn không thoải mái với Hạ Quân, nhưng có thể nhìn ra ông ấy chỉ là người mạnh miệng, thật ra mọi việc ông làm đều là muốn tốt cho bọn họ.

“Chúng cháu định ở lại nhà nửa năm, hay ông Vương đi cùng bọn cháu về nghỉ ngơi giải sau một chút đi!”Lão Vương không ngờ Đồng Nghiên còn mời ông cùng về quê với bọn họ, trong mắt có lộ chút xúc động. Ông già rồi, tính tình thì nhạy cảm, luôn lo lắng sẽ trở thành gánh nặng cho bọn nhỏ. Ông là người sĩ diện cao. Thấy bọn trẻ luôn bận rộn, ông sẽ không chủ động tới tìm chúng. Ông chỉ mong mấy đứa trẻ đó sớm kết hôn, để ông có thể ôm chắt của mình một cái trước khi chết, được nhìn thấy con cái gia đình bọn họ.

“Không được, ta cũng phải về nhà.” Lão Vương đột nhiên nghĩ thông.

Còn bày đặt nháo lên với bọn nhỏ cái gì nữa chứ? Đã bước nửa chân vào trong quan tài rồi (ý là sắp chết). Cái tính khí này cũng nên thu lại thôi.

Số phận thì không thể cưỡng cầu được. Dù sao cô gái tốt như Đồng Nghiên chỉ là số ít, không phải ở trên đường tùy tiện tìm một cái là được.

Thật ra thì khoảng thời gian này người nhà vẫn luôn muốn liên lạc với ông, là ông giận dỗi không cho phép bọn họ tới. Bây giờ đã nghĩ thông, nên định về nhà

“Thật sao? Vậy thì tốt quá.” Đồng Nghiên thật sự mừng cho lão Vương.”Vậy ông Vương khi nào rảnh thì đến chơi với bọn cháu nhé!”

“Được, chỉ cần các người không chê lão già này phiền phức, qua Tết ông sẽ tới chơi.” Lão Vương hiếm khi lộ ra nụ cười đầy yêu thương.

Phải biết rằng từ lúc mới quen biết cho đến bây giờ, ông lão này làm giá rất cao. Bình thường lúc vui vẻ cũng bày ra dáng vẻ uy nghiêm, lúc không vui thì lại càng nghiêm túc hơn. Hạ Quân tự hỏi không biết trước đây ông ấy có làm lãnh đạo cán bộ gì không, cho nên ông ấy mới có thể kiêu ngạo như vậy

Bình luận

Để lại bình luận