Chương 6

“Kỳ lạ, sao lại đau thành như vậy? Không phải đã đủ ướt rồi sao?” Hoắc Bằng ở bên cạnh nói.

Miêu Tĩnh nghe được giọng nói của giáo viên chủ nhiệm, bỗng nhiên bừng tỉnh, thầy giáo thế mà ở bên cạnh nhìn lớp trưởng cưỡng hiếp cô?

“Thầy giáo… Cứu em…” Miêu Tĩnh còn hy vọng đánh thức lương tâm cuối cùng của Hoắc Bằng.

“Ngoan, chờ một chút thầy giáo sẽ cho em, trước tiên hưởng thụ cho tốt côn thịt của cậu ta đi!” Hoắc Bằng vô tình dập tắt hy vọng của cô.

Miêu Tĩnh nhìn thầy giáo, lại nhìn Tô Nam, cô không biết nên làm như thế nào, miệng khẩu đau đớn vì bị xé rách, cô chỉ có thể im lặng khóc.

Tô Nam nhìn khuôn mặt khóc không tiếng động của cô trong lòng giống như đột nhiên bị đánh một cái, cúi người ôm, hôn nước mắt của cô, ăn cả nước mắt.

Tô Nam thấy cô hình như tương đối chấp nhận côn thịt, cậu ta bắt đầu nhẹ nhàng di chuyển

“Không… A… Đau quá… Đừng nhúc nhích… Hu hu….”

Miêu Tĩnh khóc ngăn cản Tô Nam chuyển động nhưng Tô Nam không có ý dừng lại, cậu ta đẩy nhanh tốc độ cắm vào, dùng quy đầu tìm điểm G mẫn cảm.

Sau khi quan sát chỗ mà mấy lần quy đầu cọ xát thì Miêu Tĩnh sẽ hơi run rẩy, Tô Nam bắt đầu tăng tốc, mỗi một lần đâm vào đều cố ý ma sát với vị trí kia.

Ngay từ đầu Miêu Tĩnh còn có thể kêu đau, về sau cũng chỉ còn lại có thể thở dốc, bởi vì tính cách hướng nội, cô không cách nào tiếp nhận chuyện kêu la trên giường.

“Ưm… Ưm… Ha… Ư…”

“Tiểu bảo bối, kêu lên… anh trai mới có sức! Đừng nhịn nữa!” Tô Nam thấy cô cắn môi dưới không chịu kêu thì lên tiếng yêu cầu.

Miêu Tĩnh nghe Tô Nam nói xong nhìn cậu ta một chút vẫn không chịu kêu thành tiếng, cắn chặt răng, chỉ phát ra một tiếng rên rỉ khe khẽ.

Tô Nam nhìn dáng vẻ này của cô, quyết định ra tay tàn nhẫn!

“Cậu chính là không chịu kêu ra phải không?”

Nói xong, điều chỉnh cơ thể một chút, gập hai chân của cô lại để cho mông hơi lơ lửng, ôm eo bắt đầu mãnh liệt làm, rút ra cắm vào hết lần này đến lần khác, lúc đi vào nhất định phải cắm sau trong hoa tâm!

Bỗng nhiên bị va chạm mãnh liệt với hoa tâm, cảm giác đau nhức kích thích đại não Miêu Tĩnh, cô cuối cùng không nhịn được kêu một tiếng “A”, không kịp khép miệng lại thì lần va chạm tiếp theo đã tới, cuối cùng cô cũng không có biện pháp cắn chặt miệng không kêu nữa.

“A…a…a…a… Đừng… Như vậy… A tôi cảm thấy … Thật kỳ lạ…” Miêu Tĩnh vô thức vươn tay, nắm lấy bàn tay bám bên eo cô, muốn ngăn cản động tác của Tô Nam, nhưng cậu ta biết tiểu xử nữ này sắp cao trào, buông thắt lưng cô ra, chống hai tay bên cạnh cô, tăng tốc lần cuối cùng!

Bình luận

Để lại bình luận