Chương 26

Sau đói nói đến học sinh mới chuyển đến Miêu Tĩnh bị Hoắc Bằng cùng Tô Nam hạ thuốc, quay phim sex cùng ảnh chụp.

Lại nói đến tối hôm qua Tô Nam gửi tin nhắn nói thầy giáo điên rồi, cậu ta cũng gặp nguy hiểm, muốn cô ta báo cảnh sát.

Đồn trưởng cảnh sát tên là Lục Nhiên, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng: “Vụ án này… rất lớn… Hơn nữa cháu nói các nữ sinh khóa trước đều bị dạy dỗ nhưng tại sao đều không có ai báo cảnh sát?”

Vạn Vạn: “Có lẽ… Tất cả đều giống như cháu… Sợ nói ra sẽ mất mặt, sợ người nhà trách cứ, trong quá trình bị cưỡng hiếp lại có khoái cảm, cảm thấy rất xấu hổ… Nếu như không phải bởi vì Tô Nam và Miêu Tĩnh biến mất, cháu cũng sẽ không có dũng khí báo án! Cháu đã quen bị làm tình, cho nên đối với cháu mà nói nhẫn nại đến lúc tốt nghiệp cũng không có vấn đề gì.”

Lục Nhiên sờ sờ đầu Vạn Vạn: “Đứa bé ngoan! Cháu rất dũng cảm, cháu nói ra chuyện này thì sau này những người con gái trong thôn sẽ không gặp phải chuyện này nữa! Cháu hãy yên tâm! Chú chắc chắn sẽ phá được án! Cháu trở về trước đi!”

Lục Nhiên đưa số điện thoại di động của mình cho Vạn Vạn thêm một phần thông tin liên lạc, muốn cô ta có bất kỳ manh mối nào lập tức gửi tin nhắn đến, có tình huống khẩn cấp nhất định phải gọi điện thoại tới!

Bởi vì không có chứng cứ, không có phiếu khám xét nên Lục Nhiên không thể tìm kiếm trong nhà của Hoắc Bằng, hiện tại cũng không có chứng cứ trực tiếp có thể chứng minh Tô Nam và Miêu Tĩnh bị hắn giam cầm, mất tích chưa đầy 24 giờ không thể báo án, người nhà cũng không báo án cho nên Lục Nhiên gọi cảnh sát bên dưới, đi kiểm tra camera duy nhất của thôn đầu tiên thu thập chứng cứ!

May mắn camera trên con đường lớn thôn có ghi lại hình ảnh Nam Mẫm cùng Miêu Tĩnh đi vào nhà Hoắc Bằng rồi cũng không đi ra nữa!

Lục Nhiên dặn dò nhân viên cảnh sát trích xuất camera ra giữ cho tốt, sau đó đi thăm gia đình Tô Nam và Miêu Tĩnh.

Tô Nam và bà nội sống nương tựa lẫn nhau, cha mẹ đều làm việc ở thủ đô T thường xuyên chuyển tiền cho bà nội, mục tiêu đại học của cậu ta chính là thi đậu đại học T ở thành phố T, cậu ta muốn đưa bà nội rời khỏi thôn núi, đi thành phố sinh hoạt.

Lục Nhiên tìm được bà nội của Tô Nam, hỏi bà: “Cháu nhà bà đi đâu vậy? Bạn cùng lớp của cậu ấy nói rằng gọi điện thoại không trả lời! Họ nhờ cháu hỏi một chút.”

Bà Nam biết Lục Nhiên nên trả lời lại: “Đứa nhỏ Tô Nam kia, tối hôm qua không trở về cũng không gọi điện thoại cho tôi, ngược lại tối hôm qua thầy giáo lớp bọn họ gọi điện thoại nói là thành phố có trận đấu, thầy ấy dẫn Tô Nam đi, tôi hỏi thầy giáo, sao Tô Nam không tự mình gọi điện thoại nói một tiếng vậy thì thầy giáo nói trận đấu là tin tức từ thành phố truyền tới nên vội vàng gọi thằng bé lên đường chưa kịp thông báo cho tôi, tôi nghĩ Tô Nam là con trai nên chuyện đó không có vấn đề gì.”

Bình luận

Để lại bình luận