Chương 30

Vì thế, Tô Nam đã nói: “Tôi lựa chọn làm cậu ấy.”

“Ha ha! Thế này mới đúng! Em là đàn ông, phụ nữ là để cho đàn ông sử dụng đúng chứ? Đối xử với một người phụ nữ dịu dàng và chu đáo là một cái gì đó rất ngu ngốc! Phụ nữ nên bị ngược đãi! Em càng thô bạo thì em ấy càng thoải mái! Giống như ông đây vừa mới dùng sức làm như vậy, em xem em ấy thoải mái như thế nào!”

Hoắc Bằng rơi vào loại trạng thái điên cuồng nói làm cho Tô Nam cảm thấy hắn hẳn là đã từng bị phụ nữ tổn thương qua mới biến thành như vậy.

Hoắc Bằng cởi còng tay Tô Nam ra đứng ở bên cạnh xem biểu hiện của Tô Nam.

Tô Nam được tự do, xoay cổ tay, bắt đầu nhịn đau tự mình rút kim nhỏ trên người ra, nhìn qua rất đáng sợ, hai núm vú, còn có toàn bộ phía dưới của cậu ta đều hơi chảy máu.

“Có thể cởi còng tay cậu ấy ra không? Tôi thích đè con gái ở dưới thân làm.” Tô Nam nói với Hoắc Bằng về khẩu vị của mình nhưng thật ra là vì cậu ta nhìn Miêu Tĩnh bị treo vô cùng khổ sở.

Hoắc Bằng nhìn cậu ta, suy nghĩ một chút, mở còng sắt ra, Miêu Tĩnh mềm mại ngã về phía trước, Tô Nam lập tức bắt lấy để cho cô nằm xuống, vì không muốn để cho cô chịu khổ nữa nên cậu ta vẫn mở chân cô ra, cắm gậy thịt vào, nhẹ nhàng dùng chín nông một sâu ra vào.

Vết thương trên dương vật của Tô Nam chưa có kết vảy hơn nữa cắm vào mạnh mẽ như vậy chắc chắn máu không thể dừng chảy làm cho cậu ta cảm thấy vô cùng đau đớn nhưng hắn không dám tạm dừng lại chỉ một chút bởi vì Hoắc Bằng sẽ không dịu dàng như vậy! Sự ra vào dịu dàng của cậu ta ít nhất cũng làm cho Miêu Tĩnh dễ chịu hơn một chút.

“Ưm a… a……. Thật… thoải mái… ưm…” Tuy rằng cả người không còn sức lực nhưng Tô Nam dịu dàng cắm vào vẫn là làm cho Miêu Tĩnh cảm giác vô cùng thoải mái, cô nhìn thấy máu xung quanh núm vú Tô Nam còn đang chảy, cũng nhìn thấy nơi hai người giao hợp có nước chảy ra màu đỏ tươi, cô biết mình có lẽ không chảy máu cho nên đó đều là máu trên côn thịt của Tô Nam.

Nghĩ đến Tô Nam đang vô cùng đau đớn nhưng vẫn bận tâm đến cảm nhận của cô làm cho Miêu Tĩnh cảm động rơi lệ, lại không dám thật sự khóc, chỉ có thể làm bộ là quá thoải mái cho nên rơi lệ.

“Con điếm chết tiệt, côn thịt của Tô Nam nhỏ hơn! Sao ngươi có thể thoải mái đến mức phát khóc? Ông đây làm sao ngươi lại không khóc?” Hoắc Bằng ở bên cạnh nhìn thấy, vô cùng khó chịu nói!

Bình luận

Để lại bình luận