Chương 31

Cao thủ mở khóa cuối cùng cũng phán đoán ra trình tự mật mã, Lục Nhiên cùng đồng nghiệp thương lượng xông vào, làm thế nào để có thể áp chế Hoắc Bằng .

“Binh!”

Lục Nhiên cùng đồng nghiệp mở khóa điện tử xông vào, Lục Nhiên quyết đoán một phát bắn vào Hoắc Bằng, một cảnh sát khác trên tay gậy bóng chày đập vào đầu hắn! Lục Nhiên lập tức xông lên kéo hai tay hắn ra sau lưng còng lại, đồng nghiệp lập tức còng chân hắn lại, toàn bộ động tác nói thì lâu nhưng thật ra chỉ mất vài giây! Hai người phối hợp hoàn hảo không chê vào đâu được!

Bởi vì sự việc đột nhiên xảy ra hơn nữa không cảm thấy sẽ có người tìm được nơi này, Hoắc Bằng nhiều năm tập võ hoàn toàn không kịp phản ứng đã bị áp chế!

“Hai người các ngươi có khỏe không?” Lục Nhiên lập tức tiến lên quan tâm hai đứa nhỏ bị giam giữ.

Tô Nam nhìn thấy hai cảnh sát biết là đã được cứu, từ tiểu huyệt Miêu Tĩnh ấm áp rút ra côn thịt đầy máu tươi, ngồi trên mặt đất cười cười rồi ngất xỉu.

Có lẽ là thần kinh vô cùng căng thẳng đã có thể thả lỏng nên Miêu Tĩnh nhìn cảnh sát trước mắt chỉ nói một lời cảm ơn rồi cũng ngất xỉu.

“Bây giờ phóng viên sẽ phát một tin tức vô cùng quan trọng, trong thôn XY ở vùng núi thuần phác lại có giáo viên biến thái, lợi dụng chức vụ uy tín dụ dỗ nữ sinh quay phim sex và ảnh chụp nhân cơ hội này khống chế nữ sinh trở thành nô lệ tình dục, đã làm như vậy nhiều năm! Lần này hắn còn giam cầm nữ sinh bởi vậy phụ huynh báo cảnh sát cầu cứu mới vạch trần sự tình đen tối này! Cảnh sát kêu gọi những nạn nhân ở thôn XY trong quá khứ đã bị giáo viên này tấn công tình dục có thể dũng cảm đứng ra tố cáo! Càng có nhiều người tố cáo thì hình phạt của hắn sẽ càng nặng! Mọi người vui lòng tiếp tục chú ý đến tình hình tiếp theo!”

Lúc Miêu Tĩnh tỉnh lại đã nằm ở bệnh viện, cô nhìn bốn phía, đây là phòng đôi, Tô Nam nằm trên giường bên tay phải cô, trong giấc ngủ cậu ta rất đẹp trai, Miêu Tĩnh âm thầm cười nhạo mình thế mà lại mê mẩn.

“Nhìn chưa đủ sao?” Tô Nam bỗng nhiên mở mắt ra, bốn mắt nhìn cô.

“A… Tôi… Cái đó… Ai… Ai đang nhìn cậu!” Miêu Tĩnh bị dọa lắp bắp.

“Ha ha ha! Cậu thật đáng yêu!” Tô Nam bị hành động của cô chọc cười.

“Cậu, người này thật đáng ghét!” Miêu Tĩnh bởi vì thẹn thùng mà mặt đỏ bừng.

“Được rồi! Đừng đùa giỡn với tôi nữa! Nhưng tôi rất muốn hỏi cậu, tại sao dường như cậu không được tự tin? Cậu rất đẹp, vóc dáng tốt, không có người đàn ông nào không muốn làm cậu! Mà tôi thấy hình như cậu học cũng rất tốt, giọng nói cũng dễ nghe, vì cái gì không tự tin ?” Tô Nam nghiêm túc nhìn Miêu Tĩnh hỏi.

Bình luận

Để lại bình luận