Chương 60

“Ông xã… Hôm nay em tới tháng nên không tiện lắm.” Trì Tố Tố đẩy đẩy Tiêu Vu Uyên ra từ chối yêu cầu “yêu” của anh.
“Anh biết, ngoan, hôm nay chủ nhân không làm bên dưới của em, nhưng vẫn còn cái miệng nhỏ bên trên, vừa lúc có thể luyện kỹ năng khẩu giao.” Tiêu Vu Uyên đè lên người cô, anh lấy dây thừng trói hai tay cô ra phía sau.
Trì Tố Tố bất mãn nhíu mày, cô và Tiêu Vu Uyên kết hôn không lâu, trước khi kết hôn người đàn ông này đã nói anh thích SM để cô suy nghĩ kỹ hậu quả khi gả cho anh. Nhưng cô yêu anh, dù bị anh đánh cũng vẫn vui, cô kiên trì kết hôn.
Nhưng cô không ngờ người đàn ông này lại điên cuồng như vậy, lúc ở trên giường luôn coi cô như nô ɭệ mà đối xử, không chút thương tiếc dành cho cô.
“Ưm… Anh buông em ra… Hôm nay em không muốn… Ư ư…” Trì Tố Tố không ngừng giãy giụa.
Tiêu Vu Uyên mạnh mẽ nhét vật dưới thân và miệng cô, “Ngoan, nô ɭệ không được từ chối chủ nhân.”
“Ư ư… Không…” Quần áo cô bị anh cắt vụn rơi rải rác trên người, Tiêu Vu Uyên lấy điện thoại ra chụp cho cô vài tấm ảnh.
Đèn flash chiếu sáng cơ thể cô, Trì Tố Tố nhắm mắt lại, cô lúc này hệt như bị người ta làm nhục.
Tiêu Vu Uyên cởϊ qυầи ra, anh rút thắt lưng đánh lên lưng cô để lại từng vệt đỏ trên cơ thể, Trì Tố Tố đau đến mức hít vào khí lạnh.
“Ư ư… Ư…” Nước miếng theo khóe miệng cô chảy ra, Trì Tố Tố quỳ trên mặt đất, cô đau đến mức cuộn tròn người lại.
“Dâʍ đãиɠ…” Tiêu Vu Uyên thô bạo kéo tóc cô, “Chủ nhân thưởng cho em côn ŧᏂịŧ lớn…”
“Ư ư… A… Khụ…” Côn ŧᏂịŧ chạm đến cuống họng khiến Trì Tố Tố khó chịu mà nôn khan, khóe mắt chảy ra nước mắt, cô có hơi hối hận khi gả cho anh…
“Hộc hộc… Thoải mái… Thật là thoải mái…” Tiêu Vu Uyên nắm tóc cô, thân dưới anh không ngừng vận động, hoàn toàn coi miệng cô thành tiểu huyệt mà chơi.
Không biết đã qua bao lâu, khóe miệng Trì Tố Tố tê dại, chỗ da bị ma sát cũng không còn cảm thấy đau. Rốt cuộc Tiêu Vu Uyên cũng ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ không nuốt kịp xuống theo khóe miệng chảy ra.
Tiêu Vu Uyên đỡ côn ŧᏂịŧ cọ cọ môi cô rồi đem giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuối cùng bắn ở trong miệng cô, anh cảm thấy buồn tiểu nên trực tiếp bắn vào trong miệng cô…
Trì Tố Tố nhắm mắt lại, khóe mắt cô đỏ lên, trong miệng là một mùi tanh mang theo vị nướ© ŧıểυ, vậy mà anh lại nhục nhã cô.
Tiêu Vu Uyên bắn xong thì mặc quần lại, anh thấy dáng vẻ tuyệt vọng của cô thì vô cùng hoảng sợ, vội vàng cởi trói cho cô.
Mặt Tiêu Vu Uyên lệch về một bên, khuôn mặt trắng nõn nháy mắt sưng lên, “Tiêu Vu Uyên, đây là thái độ của anh đối với vợ của mình sao? Ly hôn!”
Trì Tố Tố dùng toàn bộ sức lực còn lại đánh Tiêu Vu Uyên, cô mặc tạm một bộ quần áo rồi chạy ra cửa.
Tiêu Vu Uyên tự nhốt mình trong phòng suốt mười ngày nửa tháng, cho đến khi cha mẹ Tiêu Vu Uyên đến tìm cô thì Trì Tố Tố mới biết được.
Cho người cạy cửa đằng sau ra, mùi rượu nồng nặc ập vào mặt cô, Trì Tố Tố cau mày đi vòng qua chai lớn chai bé đến cạnh sô pha.
Tiêu Vu Uyên nằm trên sô pha, trên người anh vẫn là bộ quần áo của mười ngày trước, râu mọc đầy mặt, cả người đầy mùi rượu, lôi thôi cực kỳ.
Trì Tố Tố lay lay anh, người đàn ông mơ màng mở mắt. Thoáng nhìn người tới anh lập tức ôm eo cô, “Bà xã, anh sai rồi, anh sai rồi, anh sẽ không như vậy nữa, đừng ly hôn. Anh biết sai rồi.”
Trì Tố Tố sờ đầu Tiêu Vu Uyên, tuy vô cùng tức giận nhưng cô vẫn đau lòng. Mặc dù lúc ở trên giường Tiêu Vu Uyên thực sự quá mức nhưng ở những mặt khác thì đối xử với cô rất tốt, thôi cho anh một cơ hội đi, Trì Tố Tố tự nói với lòng mình.
Từ đó trở đi, Tiêu Vu Uyên cũng không dám xằng bậy nữa, cô không thích tư thế, động tác nào anh cũng không dám nữa.

Chương này kể thêm một chút về cuộc sống của 2 người trước khi xuyên qua.

Bình luận

Để lại bình luận