Chương 63

“Chủ nhân…” Trì Tố Tố quỳ trên mặt đất giơ cao tay đưa khăn lông.
“Lại đây chà lưng cho ta.” Tiêu Vu Uyên đưa lưng về phía nàng, hơi nước bao phủ phòng tắm.
“Vâng, chủ nhân.” Trì Tố Tố cẩn thận đứng lên, quỳ một buổi trưa khiến nàng có hơi không quen, suýt chút nữa đã té ngã.
Khăn lông dính nước dán sát vào tấm lưng của nam nhân, “Chủ nhân, lực đạo này được chưa?”
“Ưm, được.” Tiêu Vu Uyên xoay người lại, côn ŧᏂịŧ hắn ngẩng cao đầu, Trì Tố Tố nhìn thoáng qua vật đó, “Chủ nhân, có yêu cầu liếʍ giúp chàng không?”
“Chưa cần, lại đây.” Hắn ấn nàng lên tường, tay hắn ấn vào một cơ quá, vài tiếng “Rắc” vang lên, Trì Tố Tố bị cố định thành hình chữ “Đại” trên tường.
Tiêu Vu Uyên lấy một cái trứng rung từ trong phòng ngủ ra rồi nhét vào tiểu huyệt nàng, “Ưm… Chủ nhân…”
Lâu rồi chưa tiếp xúc với thứ này, Trì Tố Tố có hơi khó chịu, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng, dưới thân chảy ra mật dịch.
Tiêu Vu Uyên lấy một đôi kẹp nhũ kẹp lêи đỉиɦ hồng trên ngực nàng, trước nhũ kẹp có gắn lục lạc, mỗi lần Trì Tố Tố giãy giụa sẽ phát lên tiếng vang.
“Hôm nay cɧó ©áϊ nhỏ biểu hiện rất tốt, chủ nhân đánh 10 roi, được không?”
“Ưm… Cảm ơn… Chủ nhân… Ban thưởng.” Trì Tố Tố run rẩy nói xong câu đó, trứng rung trong cơ thể nàng hoạt động khiến nàng khó nói nên lời.
Roi đánh lên bụng hình thành từng vệt roi giao nhau.
“A… Đau…” Trì Tố Tố nhìn ánh đèn ấm áp trên trần nhà, khóe mắt chảy ra nước mắt. Tiêu Vu Uyên nhíu mày, đuôi roi quét qua nhũ kẹp khiến nhũ kẹp rơi ra, đầu ngực sưng đỏ lên.
Tiêu Vu Uyên ném roi xuống rồi thả nàng ra, hắn sờ sờ tiểu huyệt nàng.
“Dâʍ đãиɠ, chảy nhiều nước như vậy.”
“Hộc hộc…” Trì Tố Tố thở hổn hển bị nam nhân ôm vào lòng, “Bởi vì đồ dâʍ đãиɠ muốn bị chủ nhân chơi… Chủ nhân… Chơi ta…”
Tiêu Vu Uyên bế nàng lên rồi ném lên giường, hắn tách hai chân nàng ra, “Da^ʍ phụ, tự mình vặn chân.”
“Ưm… Chủ nhân…” Trì Tố Tố cố sức vặn chân để lộ toàn bộ tiểu huyệt ra trước mặt Tiêu Vu Uyên.
Tiêu Vu Uyên nghịch nghịch âm đế, Trì Tố Tố mẫn cảm co rụt lại, đúng là cɧó ©áϊ lẳиɠ ɭơ, bị chơi lâu vậy mà vẫn còn mẫn cảm.
Tiêu Vu Uyên tùy ý cắm ngón tay vào tiểu huyệt nàng để mở rộng nơi đó rồi đỡ côn ŧᏂịŧ hung hăng đâm vào, “A…” Hai người cùng than nhẹ vì sung sướиɠ.
“Phu quân… Lớn quá… Mau… Nhanh lên…” Trì Tố Tố rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, tiểu huyệt mυ”ŧ chặt lấy côn ŧᏂịŧ.

Bình luận

Để lại bình luận