Chương 4

Edit : Hannah
Bạch Diệp bị anh ôm vào trong ngực, ngồi ở trên giường nghỉ ngơi không ngừng hôn môi, mệt toàn thân vô lực.
“Tiểu Bạch muốn ngủ sao?” Phương Đông lại hôn hôn cậu, thương tiếc cậu là lần đầu tiên, tính toán nghỉ ngơi một chút lại ăn.
“Tiên sinh, ta mệt mỏi quá a, tiên sinh quá lợi hại, tiểu Bạch chịu không nổi, ta đã cầu xin từ bỏ, ngươi lại còn muốn thao ta, tiên sinh thực xấu, nhưng xác thật cũng thực thoải mái, nhưng thật sự mệt mỏi quá , A…”
Tiểu Bạch làm nũng lên an đấm đấm ngực anh, đột nhiên mông bị nâng lên rồi hạ xuống nuốt trọn côn ŧᏂịŧ thô to vào, bởi vì vừa mới làm xong, tiểu huyệt còn thập phần mềm xốp, côn ŧᏂịŧ không chút nào cố sức liền vào hết, ôm cậu lại thao lộng .
“A, tiên sinh, tiểu Bạch từ bỏ……” Bạch Diệp bị anh ôm ở trên đùi, ở tư thế xi tiểu thao lộng, mỗi lần đều là nguyên cây rút ra lại nguyên cây đâm sâu, thao cậu dục tiên dục tử.
“Này không phải do ngươi……” Phương Đông khẽ cười một tiếng, càng dùng sức thao bảo bối trong lòng ngực .
……
Bạch Diệp ngất xỉu , chỉ nghe được âm thanh hệ thống nhắc nhở :
【 Đinh, thành công ăn được tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam chủ , nhiệm vụ chủ tuyến hoàn thành 】
【 Hiện tuyên bố nhiệm vụ phụ , ăn được tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam phụ】
Bạch Diệp bị tiên sinh cậu tín nhiệm thao hôn mê bất tỉnh, đầy người đều là dấu đỏ, nữ huyệt bị thao lộng khép không được , ,tϊиɦ ɖϊƈh͙ màu trắng ào ạt hướng phía ngoài chảy ra, thập phần dâʍ đãиɠ, Phương Đông côn ŧᏂịŧ lại sưng lớn lên, nhưng thấy cậu khuôn mặt nhỏ mỏi mệt , cuối cùng thở dài, buông tha tiểu huyệt, đem côn ŧᏂịŧ thô to da^ʍ vào cái miệng nhỏ sưng đỏ .
Miệng Bạch Diệp bị lấp kín miệng, ngô ngô rầm rì , cái lưỡi cũng ở bên trong động tác lung tung , làm anh không nhịn được, đôi tay trụ đầu cậu , liền không lưu tình chút nào ra vào , động tác đâm thật sâu nhưng tiến vào tới yết hầu tiểu Bạch, cậu ngăn không được nôn khan, lại làm anh càng thêm hưng phấn.
Bạch Diệp bị buộc mở mắt, tay nhỏ vô lực đặt ở éo anh ngăn cản không được anh hành vi thêm táo bạo, cuối cùng anh gào rống một tiếng, bắt ở cổ họng cậu , bị bắt nuốt hết.
…… Chờ tỉnh lại lần nữa, đã là giữa trưa ngày hôm sau , trên người nhức mỏi , mông cùng nữ huyệt đau đau “Này cẩu nam nhân cũng quá súc sinh đi…… Ai da, eo…… Chặt đứt chặt đứt…… Đau quá ”
【 Ngài đã hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến thế giới này , đạt được 2000 tích phân, có thể đổi “Rực rỡ hẳn lên” ( 100 tích phân ) 】 “Hồn nhiên đổi mới hoàn toàn” tiêu trừ đau đớn, dấu vết sẽ tiêu trừ sau hai ngày , tránh cho khiến dân bản xứ hoài nghi.]
“Đổi đổi, quá khó tiếp thu rồi” Bạch Diệp kinh hỉ vạn phần muốn nhảy lên nhưng lại bị eo liên lụy mà đau nhe răng trợn mắt. Nữ huyệt cực phẩm chính là danh bất hư truyền, bị thao lâu thế nhưng vẫn như ban đầu không mảy may bị thương, nghỉ ngơi cả đêm còn khôi phục như lúc ban đầu, chậc chậc chậc.
【 Xử nữ huyết cũng không phải không bị thương, mà là hệ thống đã cải tại người cậu, kế tiếp mỗi một thế giới đến, đều sẽ có xử nữ huyết 】
Bạch Diệp mặt đỏ bừng, kéo qua chăn che lại chính mình, nhớ lại dư vị nổi lần đầu tiên, trừ bỏ ban đầu đau một chút, chỉnh thể mà nói là thật sự thực sảng a……
【 ký chủ đừng quên còn có nhiệm vụ chi nhánh, ăn được tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam phụ 】
“Đã biết đã biết, Ninh Gian sao, tôi cảm thấy gia hỏa này vốn dĩ liền đối tôi có hảo ý, hắn tùy thời đều có thể đem, đem tôi quải lên giường, hừ……” Bạch Diệp mặt đỏ hồng, vẫn là không quá nguyện ý ở thời điểm thanh tỉnh nói lộ liễu .
Lúc này, cửa bị đẩy đồ ăn.
“Tiểu Bạch tỉnh?” Phương Đông cười nhìn Bạch Diệp nháy mắt khuôn mặt nhỏ hồng thấu , buông hộp đồ ăn, đem ngón tay lạnh lẽo vói vào kẽ mông cậu, kiểm tra chỗ bị thương .
“A…… Tiên sinh……” Bạch Diệp nhẹ suyễn một tiếng, dựa vào trong lòng ngực anh.
“ Tiểu Bạch thật đúng là bảo bối, mau như vậy liền khôi phục như lúc ban đầu, vẫn tốt như vậy, hút tay tiên sinh hận không thể cả đời ở bên trong” Phương Đông ngón tay nhợt nhạt thọc vào rút ra, cảm thụ được tầng tầng mị thịt mát xa, hồi tưởng lại dư vị tối hôm qua, ánh mắt thâm sâu vài phần.
“A, tiên sinh, không cần……” Bạch Diệp lông mi ướŧ áŧ, đôi tay để ở trước ngực của anh, không biết là đẩy ra hay kéo lại gần.
Phương Đông hôn lấy cái miệng nhỏ, câu lấy cái lưỡi của cậu vũ động, liếʍ ʍúŧ tấm tắc rung động, đang chuẩn bị áp lên lại đến một lần nữa, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa.
“Phương đông tiên sinh, xin hỏi thiếu gia nhà ta tỉnh chưa? Phu nhân còn ở nhà chờ thiếu gia .”
Phương đông tiếc nuối rút ngón tay, tiểu huyệt tầng tầng mị thịt xoắn chặt ngón tay, phảng phất giữ lại không cho ra .
“Ngô……” Bạch Diệp kêu lên một tiếng, đầy mặt đỏ bừng đem mặt chôn ở trong lòng ngực anh, chỉ lộ ra lỗ tai đỏ rực .
Phương Đông khẽ cười một tiếng “Tiểu Bạch, ngươi đã là người của tiên sinh, về sau không thể kêu ta là tiên sinh nữa”
“Kia, vậy kêu tiên sinh là gì?” Bạch Diệp khó hiểu ngẩng đầu, trong ánh mắt tràn ngập ngây thơ.
“ Phải kêu tướng công” Phương Đông tìm môi hôn hôn, phát ra ba một tiếng vang dội.
“A…… Kia không phải là thê tử với trượng phu mới gọi như vậy thôi sao, ta cùng tiên sinh là nam tử, cũng có thể sao?” Bạch Diệp nghi hoặc đặt câu hỏi.
“Ngươi cùng tiên sinh hôm qua làm chuyện đó, là chuyện phu thê mới có thể làm, cho nên tiên sinh sẽ đối với ngươi phụ trách, ngươi cũng phải đối với tiên sinh phụ trách, đều do tiểu Bạch quá mê người, tiên sinh không nhịn được, nhớ kỹ, về sau ngươi chính là kiểu thê tử thuộc về tiên sinh” Phương Đông đôi mắt thâm thúy tràn ngập tình ý.
“Làm việc như vậy chính là phu thê nha……” Bạch Diệp lẩm bẩm, rồi sau đó ngọt ngào gọi một tiếng “Tướng công ~”
Một tiếng tướng công đem Phương Đông câu hưng phấn không thôi, nhưng tiếng đập cửa lại vang lên, làm Phương Đông không thể không ngừng lại.
“Bảo bối có thể đi không?” Thấy tiểu Bạch đỏ mặt gật gật đầu liền dịch khai thân thể, giúp cậu đem giày vớ đi vào, vỗ vỗ mông vểnh “Tiểu Bạch thê tử, nên trở về nhà mẹ đẻ”
Này một tiếng hài hước làm tiểu Bạch trên mặt vừa mới giảm xuống độ ấm lại tăng đi lên, “Tiên sinh…” Ở ánh mắt anh ý bảo không thể không sửa miệng “Tướng công…… Ta, ta về nhà”
“Ngoan……” Cuối cùng hôn một cái, liền mở cửa ra cho gã sai vặt vào .
“Nhà ngươi thiếu gia còn chưa dùng cơm, đem hộp đồ cho thiếu gia mang lên, để hắn ở trên xe ngựa lót bụng”
“Tốt, Phương Đông tiên sinh. Phu nhân kêu tiểu nhân chuyển cáo lòng biết ơn của nàng , cảm tạ ngài trăm công ngàn việc còn thời gian bổ túc công khoá cho thiếu gia học .”
“Không cần, thiếu gia nhà ngươi thập phần thông tuệ đáng yêu, thỉnh chuyển cáo phu nhân, về sau ta sẽ thường thường cho thiếu gia miễn phí học bổ túc” Phương Đông cười ý vị thâm trường, làm tiểu Bạch thẹn thùng không thôi.
Gã sai vặt lại không không nghe ra thâm ý, chỉ cảm thấy Phương Đông tiên sinh không hổ quân tử đồn đãi, quả nhiên ôn ôn như ngọc, liền vui vẻ rạo rực đồng ý.

Bình luận

Để lại bình luận