Chương 11

Edit : Hannah
Nữ huyệt bởi vì hôm qua kịch liệt yêu thương mà nổi màu đỏ tươi, mị thịt thập phần dễ dàng liền tiếp thu một ngón tay vào , dâʍ ɖịƈɦ cũng tự động phân bố ra dùng để thích ứng người khác xâm lấn.
“Tướng công ….. trực tiếp vào đi….. tiểu Bạch muốn ngươi ” Bạch Diệp cái miệng nhỏ khẽ nhếch, nhả khí như lan, lại nói lời tao lãng “Tiểu Bạch tiểu huyệt muốn côn ŧɦịŧ lớn tướng công ….. thao ta ~”
Phương Đông chịu không được câu dẫn, đem Bạch Diệp bế ngồi ở trước người mình , làm nữ huyệt treo ở côn ŧɦịŧ thô to, chậm rãi xâm nhập.
Phương Đông côn ŧɦịŧ quá lớn, cho dù tối hôm qua đã bị khai phá thập phần da^ʍ mĩ tiểu huyệt nuốt côn ŧɦịŧ lớn cũng là cố hết sức.
“A …… tướng công ……. ngươi thật lớn, tiểu Bạch ăn không vô” tiến vào đến một nửa, cậh đã là cố hết sức không thôi, lắc đầu muốn thoát đi.
“Bảo bối, ngươi ăn được, ngươi tiểu tiểu huyệt đang chảy nước , đem côn ŧɦịŧ tướng công xối ướt” Phương Đông khống chế eo nhỏ, phụt một tiếng liền thao tới chỗ sâu nhất tiểu huyệt ! côn ŧɦịŧ thô to ở bụng nhỏ hiện ra hình dạng côn ŧɦịŧ một cái rõ ràng .
“A! Tướng công vào được! Nhập đến chỗ sâu trong tiểu huyệt ! Tiểu Bạch phải bị côn ŧɦịŧ lớn tướng công đâm xuyên, ngô ~ a ~”
Phương Đông than thở một tiếng, ý xấu vươn một bàn tay, đè lại bụng nhỏ bị thao nhô lên, không màng cậu giãy giụa, ấn bóp nhẹ lên.
“A ….. không cần …..bụng tiểu Bạch …… ngô ….. thật trướng …… thật …… ” Bạch Diệp giãy giụa suy nghĩ thoát khỏi ma trảo, lại bị anh gắt gao mà giam cầm, chỉ có thể tiếp thu anh vô tình đùa bỡn “A …….tướng công, không cần ….. buông tay …….tiểu Bạch sắp hỏng rồi ~”
“Đây là tiểu Bạch không ngoan, phải trừng phạt nga, kế tiếp, tướng công muốn cho ngươi sảng! Côn ŧɦịŧ lớn thao chết ngươi!” Nói xong, Phương Đông nâng eo cậu lại hung hăng mà buông, lớn khai lớn hợp điên cuồng thao lộng tiểu huyệt!
“A! Tướng công …… quá sâu …. quá nhanh ….. tiểu Bạch sẽ bị thao hư ~ ô ô……”
” Thao ngươi không ngoan! Thao chết ngươi!” Phương Đông thao ác hơn, Bạch Diệp giống búp bê vải đáng thương , chỉ biết yếu mỏng manh phản kháng càng khiến cho nam nhân càng sâu thú tính.
Ninh Gian ở cửa rình coi tiểu Bạch cùng Phương Đông làʍ ŧìиɦ, hạ thân đã cương nhịn không được, nhìn thấy côn ŧɦịŧ thô to ở nữ huyệt điên cuồng ra vào, phát ra phụt phụt tiếng nước, như bị mê hoặc, đẩy cửa đi vào, đi tới trước mặt hai người điên cuồng làʍ ŧìиɦ .
Ninh Gian vươn ngón tay đân vào cái miệng nhỏ không ngừng rêи ɾỉ , đùa giỡn đầu lưỡi, một cái tay khác cởi bỏ đai lưng, móc ra côn ŧᏂịŧ cương cứng.
Bạch Diệp giương mắt nhìn người trước mắt , mơ hồ không rõ cười lẩm bẩm “Ninh, Ninh lớn ca…… A…… Thật thoải mái…… Ngô……”
Ninh Gian rốt cuộc nhịn không được, bắt lấy đầu tóc cậu liền đem côn ŧɦịŧ đam vào cái miệng nhỏ, điên cuồng ra vào lên, thao cái miệng nhỏ nước bọt chảy ra, hai mắt thất thần.
Phương Đông lạnh lùng nhìn Ninh Gian bạo hành, trầm mặc không nói lời nào, chỉ là thao huyệt lực độ lớn hơn nữa, tựa hồ là muốn đem cậu đóng đinh ở côn ŧɦịŧ anh ! Thao phi cậu! Muốn cho tiểu gia hoả phiền lòng chết ở côn ŧɦịŧ anh!
Hai nam nhân một trước một sau thi đấu , tàn nhẫn thao hai cái miệng nhỏ của Bạch Diệp, thao cậu thống khổ lại vui thích.
Không biết qua bao lâu, trong miệng cùng tiểu huyệt côn ŧɦịŧ cái miệng nhỏ , Bạch Diệp mệt thở hổn hển, hai mắt híp lại, mệt đến không được.
Chỉ chốc lát, trong đó một người nam nhân đem cậu ôm lên, làm cậu ghé vào trên người, côn ŧɦịŧ lớn liền tư thế này đân tới bên trong tiểu huyệt , ôn nhu đĩnh động lên, làm cậu thoải mái rầm rì.
Trong lúc Bạch Diệp thoải mái hưởng thụ cũng không có phát hiện hai nam nhân đạt thành lập hiệp nghị, một ngón tái lại gần cúc hoa xoa vòng rồi đâm vào, cậu nhíu nhíu mày, bởi vì bị khai phá cực tốt, vẫn chưa cảm thấy không khoẻ gì.
Thẳng đến khi tiến vào hai ngón tay ba ngón tay, Bạch Diệp ẩn ẩn cảm giác được muốn phát sinh cái gì, kinh hoảng mở mắt giãy giụa lên “Không cần! Không cần! Tiểu bạch thật sự sẽ hư …. tướng công ….. Ninh lớn ca … a …..buông tha tiểu Bạch đi ~ a……”
Bạch Diệp ở dưới thân nam nhân, cũng chính là Ninh Gian, một bên ôm eo nhỏ, làm cậu không thể giãy giụa, một bên ngậm lấy môi lưỡi cậu, làm nói không nên lời cự tuyệt .
Mà đang khai phá hậu huyệt Phương Đông không lưu tình chút nào lại cắm vào một ngón tay, làm cậu toàn thân đều run rẩy tới “Tiểu Bạch…… là ngươi không ngoan, nếu đều thích, như vậy chúng ta liền cùng nhau cho ngươi đi……” Nói xong, ngón tay rút ra , thay bằng côn ŧɦịŧ thô to từ lỗ nhỏ thao đi vào!
Bạch Diệp ngẩng đầu lên, rời đi môi Ninh Gian , hạ thân xé rách đau đớn làm cậu sợ hãi hét lên một tiếng “A!!! Đau quá!! Tiểu huyệt! Hỏng rồi! Tiểu Bạch đau quá a, tiên sinh, tướng công! Ngươi đi ra ngoài! Ngươi đi ra ngoài a! Ô ô ô…… Quá đau…… Tiểu Bạch quá đau…… Tiểu Bạch từ bỏ…… Ô ô ô……”
Hai tiểu huyệt bị hai côn ŧɦịŧ thô to căng trở nên trắng, cúc huyệt nếp uốn cũng biến mất, nhìn dữ tợn đáng sợ lại thập phần sắc tình, ít nhất, nhìn tiểu huyệt nhét đầy hai côn ŧɦịŧ , Phương Đông du͙© vọиɠ bạo phát , không màng cậu kêu khóc liền trực tiếp toàn bộ đâm đi vào, rồi sau đó điên cuồng đĩnh động lên!
“A!! Đau quá! Đau quá! Ta từ bỏ! Buông tha tiểu Bạch đi……” Bạch Diệp kêu khóc, giãy giụa, lại chỉ là đưa tới hai nam nhân càng kịch liệt đĩnh động.
Tiểu huyệt cảm nhận được chủ nhân đau đớn, bắt đầu ào ạt phân bố ra dâʍ ɖịƈɦ, để hai nam nhân càng thuận lợi thao lộng.
Bạch Diệp cũng dần dần thoải mái, tiếng kêu rên thay đổi vị, giãy giụa cũng ngừng lại, bắt đầu vặn vẹo eo, phối hợp hai nam nhân thao làm.
“A ….. tiểu huyệt….. thật thoải mái a … quá nhanh…… Ngô…… thật sảng…… Ngô oa, thật trướng …..thoả mãn…… Tiểu Bạch thay đổi…… Tiểu Bạch biến dâʍ đãиɠ…… Ô ô…… Đều tại hai ngươi …… Ngô…… A ~~~”
“Tiểu tao hóa…..thao chết ngươi! Làm ngươi không rời đi chúng ta…… Thao chết ngươi! Thao hỏng ngươi! Ngô! Thao lâu như thế, tao huyệt vẫn chặt như vậy……”
“Thao chết ta đi…… Thao chết tiểu Bạch…… Tiểu Bạch là của các ngươi…… Tiểu bạch thương các ngươi…… Ngô! Quá nhanh! A a! Tiểu Bạch lại ra…… A ~ tiểu Bạch chịu không nổi ~~”
……

Bình luận

Để lại bình luận