Chương 66

Editor : Hannah
Sói xám thoát lực đem thỏ con đặt ở trên giường, bắt lấy hai chân đã mềm nhũn gập lại để lên bụng của cậu, sau đó lại lần nữa tàn nhẫn mà thao vào nữ huyệt đang đói khát côn ŧᏂịŧ nam nhân.
“Ô ô ô…… Cận ca, buông tha cho Diệp Diệp đi, Diệp Diệp thật sự mệt mỏi quá.” Bạch Diệp ủy khuất khóc, hôm nay mới nhập học vốn dĩ đã rất vất vả, còn bị Cận ca đùa bỡn như vậy, cậu thật sự chịu không nổi.
Thanh niên hai mươi tuổi tinh lực tràn đầy mới chỉ có một lần sao có thể thỏa mãn, Cận Tử Huyền vừa ở trên người Bạch Diệp hung hăng thao lộng, vừa còn ở trên miệng của cậu không ngừng hôn môi, dụ dỗ nói, “Cận ca thực mau sẽ tới, Diệp Diệp kiên trì thêm một chút nữa.”
“Ngô, a ~ ân ~ a……” Bạch Diệp căn bản không còn sức lực trả lời, chỉ có thể bị động thừa nhận sự xâm phạm của hắn, cuối cùng thành công bị thao mà ngất đi.
Cận Tử Huyền thấy cậu hôn mê bất tỉnh, vốn định sẽ buông tha cho cậu, nhưng thời điểm rút côn ŧɦịŧ ra , nữ huyệt lại không ngừng mấp máy liếʍ ʍúŧ, phảng phất muốn giữ hắn ở lại, hắn sám hối một giây, lại lần nữa thao vào.
Một bên thao lộng Bạch Diệp, một bên còn ở trong lòng mạnh mẽ giải thích: Là do thỏ con quá đói khát, cũng không phải do hắn thực sự muốn làm.
Ở trên giường bắn một lần, sau đó lại mang theo thỏ con vào phòng tắm tới một lần nữa, ân, chính là ở trong bồn tắm mát xa mà Bạch Diệp vô cùng thích.
Bị đặt ở bên trong bồn tắm, vừa ngâm mình vừa bị thao lộng ở trong làn nước ấm, Bạch Diệp mơ mơ màng màng tỉnh lại một lần, vạn phần tức giận chất vấn Cận Tử Huyền, “Anh mua bồn tắm để làm loại việc này sao?”
Cận Tử Huyền một chút xấu hổ cũng không có gật gật đầu, sau đó từ phía sau bắt lấy đôi tay của cậu, lại một lần nữa đem côn ŧᏂịŧ đâm vào.
“A ~ ô ô ô…… Ân ~ đáng ghét anh, anh là người xấu…… A……”
“Nhưng anh thực yêu em a, bảo bối, ha hả a……” Cận Tử Huyền cười xấu xa, dưới thân động tác càng thêm cuồng dã.
Bạch Diệp rốt cuộc cũng không chịu nổi, lại ngất đi.
Chuyện giữa Bạch Diệp cùng Cận Tử Huyền cuối cùng vẫn bị phát hiện, giống như ma xui quỷ khiến, lại là anh trai cậu Bạch Húc, lại muốn cho cậu kinh hỉ, kết quả phát hiện em trai bảo bối nhà mình ở cùng với một tên nhóc con, người làm anh trai cũng thật thảm.
“Nói đi, bắt đầu từ khi nào, là hắn cưỡng bách em sao?” Bạch Húc rất là bất đắc dĩ, củ cải trắng nhà mình lại bị một con heo ủn mất.
“Thực xin lỗi ca ca……” Bạch Diệp rất khổ sở, cậu không muốn mất đi người thân, cũng không muốn mất đi bạn trai, không có cảm giác an toàn làm cậu muốn đem tất cả mọi người cùng trói lại bên người, mà phương pháp duy nhất có thể nghĩ đến chính là kéo bọn họ lên giường.
Ai, Bạch Húc ở trong lòng ai thán, lại cũng không phải đặc biệt không thể tiếp thu, ít nhất nhóc to con này đối với chính mình còn phi thường tôn kính.
Cận Tử Huyền có thể không tôn kính sao, đây chính là anh vợ a! Lúc này hắn còn không có ý thức được, người trước mắt này không chỉ là anh vợ, còn là người sẽ tranh giành thỏ con với hắn.
“Được rồi, Diệp Diệp đừng khổ sở, vốn dĩ ca ca cùng ba ba đã thương lượng qua, chúng ta đều không muốn em chịu lời đồn đãi vớ vẩn, vốn tính toán tìm một người con rể phù hợp kết hôn với em, không nghĩ tới chính em đã tìm được……” Bạch Húc bi phẫn không thôi, một cái giả cùng một cái là thật, đổi làm ai cũng sẽ chọn cái giả a! Ai ngờ thật sự có người tới cùng bọn họ đoạt bảo bối a!
Chính là, chính là Diệp Diệp hình thành ý tưởng kỳ quái cũng không phải cậu sai, là do anh cùng ba vô tri vô giác dạy dỗ mà thành, tạo thành quả đắng cũng chỉ có thể chính mình nuốt vào, hiện tại anh chỉ nghĩ hỏi một sự kiện.
“Diệp Diệp, em thành thật nói cho ca ca, trừ bỏ gia hỏa này, em còn có ai khác hay không?” Khi hỏi ra những lời này, Bạch Húc ở trong ngực đã nghẹn một ngụm máu, chỉ cần nghe xem Bạch Diệp trả lời như thế nào liền phun ra.
Cũng may Diệp Diệp nhà mình nhanh chóng lắc lắc đầu, “Cả đời em quan trọng nhất chỉ có ba ba, ca ca cùng Cận ca, không ai có thể thay thế mọi người.”
Bạch Húc cùng Cận Tử Huyền tâm đều mềm nhũn, có được một tiểu bảo bối như vậy, bọn họ còn đòi hỏi cái gì?
Bạch Húc ghét bỏ nhìn Cận Tử Huyền liếc mắt một cái, không tình nguyện nói, “Nhóc con kia, cậu có nguyện ý kết hôn cùng Diệp Diệp nhà chúng tôi hay không ?”
“Em em em sao?? Anh đang hỏi em sao?” Kinh hỉ tới quá đột nhiên, Cận Tử Huyền choáng váng!
“Không muốn? Vậy tốt, Diệp Diệp chúng ta đi.” Bạch Húc không thèm nhìn tên ngốc nào đó đang vui vẻ, lôi kéo Bạch Diệp muốn đi.
“Đừng đừng đừng, em nguyện ý, em nguyện ý, em nguyện ý!!!” Cận Tử Huyền vội vàng giữ chặt bàn tay thỏ con.
Bạch Húc trợn tròn mắt, đem em trai kéo ra sau lưng , “Vậy thì cậu cùng người nhà nói rõ ràng, không phải Cận gia mấy người lấy bảo bối nhà chúng tôi , mà là cậu, Cận Tử Huyền, đến ở rể Bạch gia!”
“Vâng! Em hiện tại lập tức trở về, anh vợ chờ tin tốt của em đi!” Cận Tử Huyền trên mặt treo nụ cười ngây ngô, nhanh như chớp chạy ra khỏi ký túc xá, đi được một nửa, lại xoay người chạy tới ôm lấy Bạch Diệp ở trên trán cậu đặc biệt vang dội hôn một cái, lại một lần nữa chạy đi.
Chỉ để lại Bạch Húc tức giận ôm bảo bối nhà mình không ngừng xoa xoa cái trán bị ô nhiễm. “Ai là anh vợ của cậu!”

Bình luận

Để lại bình luận