Chương 67

Editor : Hannah
Bạch Húc mang theo Bạch Diệp trở về Bạch gia, Bạch Mạch Nhiễm đã nhận được tin tức trước đó từ Bạch Húc, lúc này đang ở trong nhà chờ hai người.
“Ba ba……” Vừa thấy ánh mắt sủng nịch lại bất đắc dĩ của Bạch Mạch Nhiễm, Bạch Diệp nước mắt liền không nhịn được, buông tay anh trai ra liền nhào vào trong lòng ngực ba ba , “Thực xin lỗi ba ba, là Diệp Diệp quá tham lam, ô ô ô.”
Bạch Húc “……” Anh chính là tầng chót của chuỗi thức ăn đúng không.
“Đứa nhỏ ngốc, ba ba đã sớm nghĩ tới tình huống này.” Bạch Mạch Nhiễm yêu thương vuốt đầu tóc Bạch Diệp, hôn nhẹ cái trán của cậu, “Con có thể cùng người mình thích kết hôn, ba ba kỳ thật thực rất vui vẻ.”
“Con vẫn luôn hiểu chuyện như vậy, chỉ muốn vĩnh viễn bồi ba ba cùng ca ca, chưa bao giờ để ý ánh mắt người ngoài, tình nguyện làm cá chậu chim l*иg, chim hoàng yến.”
“Chính là ba ba không muốn như vậy, ba ba đau lòng cho con, ba ba không nghĩ để Diệp Diệp cả đời đều bị người khác nghị luận.”
“Cận Tử Huyền ba ba biết, Cận gia cũng không kém gì Bạch gia, nếu đứa nhỏ kia nguyện ý vì con cùng người nhà xuất quỹ, đến Bạch gia chúng ta ở rể, như vậy hắn liền tính thông qua khảo nghiệm, ba ba cùng ca ca đều sẽ tiếp thu hắn.”
“Nhưng nếu hắn không có thông qua khảo nghiệm, ba ba cùng ca ca liền sẽ đem hắn đuổi ra khỏi thế giới của con, con có trách chúng ta hay không ?”
Bạch Mạch Nhiễm nói xong, nâng khuôn mặt nhỏ đang khóc đến hoa lê dính hạt mưa , nghiêm túc dò hỏi.
Bạch Diệp dùng sức lắc đầu, “Con vĩnh viễn sẽ không tức giận vừa ba ba, ba cùng ca ca mới là người quan trọng nhất của Diệp Diệp, đây là đáp án duy nhất, con vĩnh viễn sẽ chọn hai người.”
“Ngoan Diệp Diệp……”
……
Bên kia, Cận Tử Huyền bị cha cùng hai anh đánh cho mặt mũi bầm dập, ngây ngô cười cầm một phần của hồi môn, gấp không chờ nổi mà đến Bạch gia.
Cận Tử Hạo nhìn mặt em trai ngu xuẩn đến không chịu được, “Cậu cầm của hồi môn rồi cút đi, Cận gia thật không chứa nổi cậu, về sau nếu như bị người ta vứt bỏ, đừng trở về khóc lóc là được.”
“Sẽ không, thỏ con của em đáng yêu như vậy.” Cận Tử Huyền vẫn cười ngây ngô, cười xong lại trịnh trọng nói với Cận Tử Hạo, “Đại ca, về sau ba mẹ liền dựa vào anh cùng anh hai chiếu cố.”
“Còn cần cậu nói?” Cận Tử Hạo không kiên nhẫn đem em trai đá vào trong xe “Cho dù là kết hôn rồi, về sau cũng phải thường xuyên về nhà thăm ba mẹ, cậu phải biết rằng, bọn họ đánh cậu bản thân cũng khổ sở.”
“Em đã biết, về sau em sẽ mang theo Bạch Diệp về nhà thăm ba mẹ.” Cận Tử Huyền đương nhiên biết, chỉ cần nhìn của hồi môn trên tay liền biết.
“Cậu biết là tốt, em trai, chúc cậu hạnh phúc.” Cận Tử Hạo khó được khi cười nói, dùng sức xoa xoa đầu em trai.
“Cảm ơn lớn ca.” Cận Tử Huyền nghiêm túc nói lời cảm tạ, lái xe chạy đến Bạch gia .
Cận Tử Huyền cùng Bạch Diệp hôn lễ cử hành ở nước ngoài , trong nước tuy rằng hợp pháp hôn nhân đồng tính , nhưng vẫn tương đối bảo thủ, không có cởi mở như nước ngoài.
Hôn lễ người cũng không nhiều, nhưng cũng vô cùng xa hoa, các phân đoạn đều theo tiêu chuẩn.
Hôn lễ ít người cũng tốt, khi kết thúc còn chưa có tối hẳn.
Cô dâu chú rể mặc lễ phục màu đen cùng ăn mặc màu trắng cứ như vậy bị đưa vào tân phòng.
Bạch Diệp mặc lễ phục màu trắng thoạt nhìn ngượng ngùng, vui vẻ lại chờ mong, mà Cận Tử Huyền mặc lễ phục màu đen tuy rằng cũng rất hạnh phúc vui vẻ, nhưng nhìn kỹ, có thể nhìn ra một chút sự không tình nguyện cùng rối rắm.
Trước hôn lễ, Cận Tử Huyền đã biết, bảo bối thỏ con nhà hắn yêu đương còn không chỉ có một người, hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý tiếp thu cùng Bạch Mạch Nhiễm cùng nhau chia sẻ Diệp Diệp, nhưng ai có thể ngờ rằng, trừ bỏ Bạch Mạch Nhiễm còn có một Bạch Húc a! Khó trách ông anh vợ nhà hắn nhìn hắn rất không vừa mắt.
Hôm nay trong hôn lễ, ba con Bạch gia cũng mặc lễ phục màu đen giống như chú rể Cận Tử Huyền, mà trong lòng bọn họ đều biết hôn lễ hôm nay thực tế là của bốn người.
Cho nên, đêm nay động phòng hoa chúc, cũng là của bốn người.
Trong phòng, ba nam nhân hai mặt nhìn nhau, vừa rồi Bạch Diệp nói một tiếng phải cho bọn họ một kinh hỉ liền vào phòng tắm, bọn họ kỳ thật trong lòng đều có chút khúc mắc, ai mà không muốn độc chiếm Diệp Diệp đâu?
“Ba ba, ca ca, Cận ca……” Bạch Diệp đẩy cửa phòng tắm ra, đi chân trần, bước nhỏ đến trước mặt ba người.
Váy cưới đuôi cá trắng như tuyết phác họa đường cong mềm mại trên cơ thể Bạch Diệp, vòng eo mảnh khảnh, cánh tay thon dài trắng nõn, hai chân thẳng tắp, đôi mắt phong tình liếc mắt đưa tình với bọn họ, không một câu nói cũng làm cho các nam nhân điên cuồng.
Bạch Diệp mở cái miệng nhỏ hồng nhuận nói, “Ba ba, ca ca, hôm nay hôn lễ của em không thể quang minh chính lớn cùng hai người đứng chung một chỗ, nhưng hiện tại, em muốn cho hai người một hôn lễ hoàn chỉnh , chúng ta bốn người cùng nhau hôn lễ…… Không biết, hai người có thích hay không.”
Thích! Sao có thể không thích! Ba nam nhân dưới đáy lòng điên cuồng la hét! Côn ŧɦịŧ nháy mắt ngạnh phát đau!
Bạch Diệp trước hết đến gần ba ba cậu yêu nhất, tách hai chân ngồi ở trên đùi ba ba, vươn cái lưỡi chui vào trong miệng ba ba, cùng y hôn môi.

Bình luận

Để lại bình luận