Chương 177

“Tự ngậm thước mang lại đây.” Kỳ Nam rút khăn ướt lau tay, giọng điệu bất cần nói.
Tinh Nhung bị anh dụ dỗ đến mức má không tự chủ từ từ ửng đỏ, cơ thể càng ngày càng nứng hơn. Cô chậm rãi chổng mông, bò đến trước đầu giường, há miệng ngậm lấy cây thước dày cộm.
Sau khi cô mang thai, Kỳ Nam cất hết dụng͟͟ cụ vào đáy hộp, chỉ để lại một cây thước trên đầu giường, phòng trường hợp khẩn cấp.
Ý tưởng thì đẹp nhưng anh lại dùng nó rất nhiều lần.
“Xin chủ nhân hãy trừng phạt mông con đĩ nhỏ thật nặng̝.” Hai tay giơ cây thước bị ngậm đến dính đầy nước miếng lên, chổng mông lên nói.
Hiện tại cô có chút cảm giác lâu lắm rồi không về quê , lâu lắm rồi cô mới bị phạt, cô kích động đến đỏ cả mặt, giọng nói càng quyến rũ hơn.
Kỳ Nam đưa tay cầm lấy, mở điều hòa rồi lột chăn ra khỏi người cô tránh để cô bị cảm lạnh.
Người phụ nữ nhỏ nhắn nước da trắng như tuyết, trên người mặc áo lót cùng quần lót dành cho người mang thai, làn da trần trụi không hấp dẫn bằng chiếc quần lót ren trước đây, nhưng anh lại rấtthí¢h nhìn.
Vì Tinh Nhung lo lắng mà các ngón ͼhân co lại, anh nhìn thấy vậy thì đưa tay vuốt ve từng ngón ͼhân của cô rồi lại xoa bóp.
Vừa mới cảm nhận được dịu dàng thì đã nhận một cái tát vào cặp mông đầy đặn.
“Bốp ”
“A ”
“Hét cái gì? Đĩ chổng mông cao lên.” Anh gần như thờ ơ nói.
Nhưng cứ như thể anh đã ấn mở công tác nào đó ở phần thân dưới cô, chảy nước tùm lum.
Cái bụng to của cô cọ vào chăn, mông trở thành điểm cao nhất trên toàn bộ cơ thể cô.
Những ngón tay thô ráp của người đàn ông kéo lớp vải trên mông cô, căng thành sợi dây, phần thịt l n mềm mại bị siết chặt, l n như chiếc bánh màn thầu chận rãi rỉ nước.
“Bạch bạch bạch ”
Cây thước dày được đặt ngang nâng lên, trên cặp mông béo mềm trắng nõn đột nhiên xuấthiện những vết đỏ.
“Có biết chuyện gì à?” Anh hỏi.
“Bạch bạch bạch ”
Ba cái liên tiếp, đánh vào cùng một chỗ, Tinh Nhung đau đớn muốn trốn, nhưng cái bụng to khiến cô kho” cử động, như một cục bông trắng nõn mềm mại dâm đãng nằm trên đầu gối.
“Chủ nhân, chồng ơi, nhẹ chút a……anh nhắc nhở em một chút……” Cô thở hổn hển, làm nũng kêu lên.
Cây thước lạnh lẽo cọ vào mông bắt đầu nóng lên của cô rồi quất ma͙nh xuống.
“A ”
Cặp đào trắng nõn mềm mại ửng đỏ do bị đánh, một vệt ươn ướt nhỏ ở giữa đũng quần lót màu da của cô siết chặt phần thịt mềm mại bên tɾong.
“Bà bầu nhỏ dâm đãng này là ai vậy? Hửm?” Kỳ Nam hỏi, cây thước tɾong tay anh đập vào chỗ ướt của cô.
Không nghiêm túc đâu, chỉ tán tỉnh thôi.
Nhưng hai ͼhân Tinh Nhung lại mềm nhũn, gần như không thể quỳ xuống, kêu lên “Chủ nhân, đĩ nhỏ của chủ nhân, ưm ưm ư…”
L n dâm tɾong quần lót mấp máy, qua lớp quần lót cũng có thể nhìn thấy sự đĩ thõa của nó, là cô nứng rồi.
“Đang trừng phạt hay làm em cảm thấy sướng hả?” Kỳ Nam vừa bực vừa thấy buồn cười hỏi.
“Chủ nhân trừng phạt chó cái…nhẹ chút……” Cô nhẹ giọng nói, hỏi gì đáp náy.
Nhìn cái mông chổng cao của cô càng ngày càng đỏ, sự tức giận vừa rồi cũng tiêu tán đi không ít, kỳ thật Kỳ Nam biết tâm tư của cô, nhưng cô lại tựa như không hiểu rõ anh.
“Tại sao trời mưa to thế em không gọi cho anh?” Kỳ Nam hỏi.
Chất lượng kính tɾong văn phòng rấttốt, anh thực sự không nghe thấy tiếng mưa rơi lộp độp bên ngoài, gọi cho cô, đã quá thời gian cô thường tan làm, gọi liên tiếp ba cuộc không thấy cô bắt máy.
Anh biết nhấc máy sẽ bất tiện hoặc mưa to quá anh không nghe thấy, nhưng đầu óc anh vẫn không thể kiểm soát nghĩ đến những tình huống ngoài ý muốn.
Tinh Nhung bị anh đánh đau mà thút thít, cô không khỏi vặn vẹo hai cái mông ửng đỏ của mình, nhưng lại không có cách làm chủ nhân bớt giận.
“Gần đây anh bận quá, em không muốn…” Tinh Nhung nhỏ giọng nói.
Trán Kỳ Nam nổi gân xanh, lực tay càng nặng̝ thêm hai phần “bốp bốp bốp” ba tiếng trầm đục.

Bình luận

Để lại bình luận