Chương 111

: Bí Mật Dưới Lớp Bụi
Trong kho lưu trữ của Đại Lý tự, không khí ẩm mốc và tĩnh lặng bao trùm, chỉ có tiếng lật giấy khe khẽ của Phó Ninh Dung vang lên giữa những kệ gỗ cao ngất. Ánh sáng từ ngọn đèn dầu yếu ớt chiếu lên khuôn mặt nàng, làm nổi bật đôi mắt sắc bén nhưng đầy mệt mỏi. Sau buổi đối chất với Tạ Hạc Di, nàng không thể dừng lại. Manh mối về Lưu Sung, kẻ có thể đứng sau cái chết oan khuất của cha nàng, Ninh phụ, khiến nàng quyết tâm đào sâu hơn, dù biết rằng mỗi bước đi đều đẩy nàng và Phó gia vào nguy hiểm.
Nàng lướt tay qua những cuộn giấy phủ bụi, tìm kiếm bất cứ thứ gì liên quan đến vụ án năm Canh Thân. Sau hàng giờ miệt mài, một cuộn giấy cũ kỹ, mép giấy đã ngả vàng, thu hút sự chú ý của nàng. Nét chữ trên nhãn dán phai mờ, nhưng vẫn đủ để nàng nhận ra: “Vụ án áp giải tội phạm, năm Canh Thân.” Tim nàng đập mạnh, linh cảm mách bảo rằng đây chính là thứ nàng tìm kiếm.
Nàng cẩn thận mở cuộn giấy, từng dòng chữ hiện lên dưới ánh đèn. Bên trong là biên bản điều tra vụ án của Ninh phụ, nhưng xen lẫn trong đó là một mảnh thư nhỏ, được gấp gọn và giấu kỹ giữa các trang. Nét chữ mạnh mẽ, quen thuộc của cha nàng khiến Phó Ninh Dung khựng lại, hơi thở nghẹn ngào. Nàng mở mảnh thư, đọc từng dòng:
“Lưu Sung, kẻ đứng sau tất cả. Hắn lợi dụng quyền lực, hãm hại ta để che giấu tội ác của mình trong vụ án tham ô ngân khố. Nếu ta không thể sống để vạch trần, hãy để sự thật này được lưu giữ, vì con gái ta, Ninh Dung.”
Nước mắt nàng bất giác rơi, lăn dài trên má, thấm ướt mảnh giấy. Cha nàng đã biết tất cả, đã cố gắng bảo vệ nàng ngay cả khi đối mặt với cái chết. Lưu Sung không chỉ là một quan viên nhỏ như hồ sơ ghi chép, mà là một con rắn độc, thao túng mọi thứ để bảo vệ lợi ích của mình và thế lực đứng sau—có thể là Lưu Hoàng quý phi, hoặc cao hơn nữa. Nàng nắm chặt mảnh thư, trái tim như bị bóp nghẹt bởi nỗi đau và quyết tâm. “Cha, con sẽ trả lại công đạo cho người,” nàng thì thầm, giọng run run nhưng đầy kiên định.
Tuy nhiên, niềm vui tìm được manh mối nhanh chóng bị thay thế bởi nỗi lo lắng. Thư của cha nàng là bằng chứng rõ ràng, nhưng cũng là lưỡi dao hai lưỡi. Nếu Lưu Sung biết nàng đang nắm giữ thứ này, không chỉ nàng mà cả Phó gia sẽ đối mặt với nguy cơ diệt tộc. Hơn nữa, thân phận giả nam của nàng ngày càng khó che giấu. Tạ Du đã biết, nhưng nếu bí mật này lọt ra ngoài, đặc biệt vào tay kẻ thù như Lưu Sung, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng.
Nàng cất mảnh thư vào trong áo, ánh mắt lướt qua kho lưu trữ một lần cuối. Nàng biết mình không thể dừng lại, nhưng mỗi bước tiến sâu hơn đều là một canh bạc với số phận. Khi rời khỏi Đại Lý tự, bóng dáng nàng hòa vào màn đêm, nhưng trong lòng là ngọn lửa cháy bỏng—một lời thề rằng nàng sẽ lật lại bản án cho cha, dù phải trả giá bằng chính mạng sống.
________________________________________

Bình luận

Để lại bình luận