Chương 121

“Di Bảo bối của anh Cố gắng mở rộng chân, hít thở thật sâu vào ” Cố Khánh Kiệt rùng mình gắng gượng, anh nhẫn đến khắp thân thể đều phát đau. Hai mắt đỏ ngầu, ướt đẫm mồ hôi.
“Ứ… Ưm… Ahuhu… Kiệt Anh mau làm đi, mặc kệ em Hức ô ô…” Sở Di lại cố nhích mở hai chân, ưỡn cong mình nức nở.
Cô cảm nhận được rõ rệt từng chuyển động chậm chạp của hung khí thô nóng đang cố chen chúc trong nộn huyệt non nớt của mình.
“Hộc hộc… Gruuuuu……” Cố Khánh Kiệt rùng mình, cơ bắp săn lên cuồn cuộn căng phồng săn chắc.
Bàn tay phải nâng lên sau gáy Sở Di, cúi đầu mút mạnh lên cần cổ thon nuột mịn màng. Bàn tay trái chụp ấn mạnh vòng eo nhỏ của cô xuống giường.
PHẬP PHẬP PHẬP… Liên tục ba lần dập mông hung hãn như muốn xỏ xuyên lối mòn hoa kín non nớt của Sở Di, chạm tới vách ngăn cánh cửa thâm cung mới chịu dừng lại.
“Á………………. Aaaaaaa………. Ứ….. Ô ô ô…. Thủng rồi Kiệt Xuyên thủng bụng em rồi Ô ô ô…”
PHẬP PHẬP PHẬP…..
“Á…….. Aaaaaaaa……. Ô ô ô…. Em đau quá Kiệt Đau quá Á………. Á………. Ứ…… Ô ô ô… ”
Sở Di đau buốt cũng là lần đầu tiên ân ái, huyệt động non nớt bị dị vật khổ lồ nóng bỏng xỏ xuyên chiếm lĩnh thật sự không thể nào dễ chịu.
“Hưm… Di Sướng quá Thật chặt Thật sự rất mất hồn Di ” Cố Khánh Kiệt thở dốc hồng hộc, bắt đầu hôn mút lung tung trên đôi má đào ướt đẫm nước mắt của Sở Di.
Dục căn được mật huyệt kiều nộn mịn màng vây lấy xoa nắn như ngàn vạn cái miệng nhỏ tranh nhau cắn mút̼ lấy lòng, vô cùng thống khoái tiêu hồn thực cốt.
Phành phạch phành phạch phành phạch phành phạch… PHẬP PHẬP PHẬP….
Như một chiếc máy vừa được khởi động đầy năng lượng mang theo cơn nghiện muốn dừng mà không được. Dục căn mạnh mẽ hung hãn ra ra vào vào bên trong huyệt mềm non mịn hưởng thụ khoáı cảm bùng nổ lan tỏa khắp các tế bào toàn thân.
Phụt phụt phụt… Mật hoa theo đó tuôn chảy bôi trơn khắp dũng đạo chật khít mẫn cảm.
“Ô ô ô… Ông xã Ông xã Ô ô ô… Em chịu không nổi Chậm thôi Đau quá Á…….. Aaaaaaa…….. ”
“Ưm… Trơn trượt lắm bảo bối Rất nhiều mật hoa Anh dừng không được Gruuuu…. SẢNG………. ”
Phầm phập phầm phập phầm phập phầm phập phầm phập……
Lọc tọc lọc tọc lọc tọc… Âm thanh mật dịch hòa lẫn huyết xử nữ bị khuấy đảo khắp huyệt động chật hẹp, cự căn thô dài mạnh mẽ xỏ xuyên, đâm thọc chiếm lĩnh từng ngõ ngách, từng nếp gấp thịt non đều bị kéo thẳng không còn một nếp uốn.
“Á……… Aaaaaaaa….. Em chết mất Em chịu không nổi Đau quá Đau quá Ô ô ô….” Sở Di dần dần mất kiểm soát, ưỡn cong thân thể bắt đầu đá đạp loạn xạ hai chân, kêu khóc thất thanh.
Phầm phập phầm phập phầm phập….
“Á………….. Ô ô ô…….. Sâu quá dồi Sâu quá rồi Kiệt Thủng bụng em rồi Rách mất rồi Ô ô ô… Tha cho em Dừng lại ” Sở Di rụt người khóc rống, cố gắng né tránh sự xâm lược cuồng dã của Cố Khánh Kiệt.
Đôi tay mảnh khảnh yếu ớt đấm vào lưng anh lại chẳng mang theo chút tác dụng gì.
Nơi tư mật bị cự căn thô nóng ma sát tàn phá hung tàn đến mức sưng phồng, mật dịch hòa lẫn tơ máu đỏ tươi bị từng cú nhấp mạnh bắn văng tung tóe quanh nơi hai người kết hợp vô cùng thê mỹ.
Phụt phụt phụt….
“Ứ…. Ứ….. Ứ kèm theo từng cơn đau buốt nơi tư mật khiến Sở Di cuồng loạn không dứt, không rõ là đau đớn hay sướng khoái, chỉ biết mà cô sắp điên mất rồi, cô chịu không nổi nữa.
“Gruuu… Em lại cao trào Cao trào liên tục còn khóc kêu đau à bảo bối khẩu thị tâm phi?” Cố Khánh Kiệt yêu thương hôn lên làn môi đỏ mọng đang run run thút thít trong cơn cực khoái của Sở Di.
Dục hỏa trong anh càng thêm sục sôi, rùng mình liên tục vài cái, lại gồng mông thúc mạnh cuồng dã.
Phầm phập phầm phập phầm phập phầm phập phầm phập phầm phập…..
“Ứ….. Ứ…. Ứ…… Sâu…… Ứ…….. ” Sở Di hoàn toàn bị đánh nhốt trong từng cơn sóng triều dồn dập dữ dội cuồn cuộn ập tới không cách nào thoát ra. Tất cả cảm quan đều bùng nổ, đau đớn như bị xé toạc cơ thể ra làm hai, sướng khoái cũng liền lan tràn toàn thân xóa sạch cơn đau. Luân phiên tranh đoạt, luân phiên giày vò.
“Ô ô ô ô… Đau quá….”
“Ứ…. Ứ…. Ư ư ư…. Sướng… Ô ô ô….”
Phầm phập phầm phập phầm phập phầm phập phầm phập phầm phập….
“Ô ô ô…. Dừng…. Chậm lại Chậm…. Em nóng quá Lỗ nhỏ cháy rồi Cháy rồi Ô ô ô…” Ma sát tàn bạo quá lâu khiến huyệt mềm non nớt lần đầu thừa hoan của Sở Di thật sự chịu không nổi, nóng rát đau buốt như bị thanh sắt nung nóng bỏng cọ mài cọ sát.
Phụt phụt phụt phụt….. Mật dịch lại lần nữa phun trào xối xả xoa dịu hoàn toàn cơn nóng cháy nơi hoa kín đáng thương.
“Hửm??? Em lại tự khóc rồi tự tưới mát cho lỗ nhỏ à bảo bối? Thật giỏi Yêu chết anh rồi này Tham lam cắn mút̼ lấy dục căn của anh thế này mà con kêu khóc gì hả? Thật biết làm nũng mà ”
Phầm phập phầm phập phầm phập….
Huyệt mềm trúc trắc chật hẹp thật sự khiến anh lâm vào điên cuồng mà, vừa co dãn lại vô cùng trơn trượt.
Hưm… Anh càng muốn vào sâu hơn nữa… Anh muốn vào tận nơi cung cấm để cùng Sở Di kết hợp thành một thể.
“Ứ…… Ứ…… Ô ô ô ô ô…. Tha cho em Kiệt Chậm thôi Ô ô ô ô…. “

Bình luận

Để lại bình luận