Chương 11

Vẻ mặt Tống Tụng uể oải, không muốn trả lời cậu ta. Cậu muốn trở về phòng nghỉ của mình thay quần áo khác, xoa nhẹ khuôn mặt của bản thân, chỉnh trang lại đầu tóc, lại trở về dáng vẻ khí khách hăng hái trước đây, cậu và Lưu Nguyên Bạch cùng nhau rời khỏi tập đoàn Tống thị.
Không nhận được tin nhắn trả lời, Lục Tri Hạc cũng mặc kệ, hắn đi vào nhà vệ sinh tắm rửa, đi xuống tầng ăn cơm, sau đó lại đi tới phòng tập thể hình, tập luyện tới mức đổ đầy mồ hôi, cơ bắp trên người bừng bừng phấn chấn̵ mới dừng lại, rồi trở lại khách sạn nghỉ ngơi một đêm.
Nhưng cho dù thế nào hắn cũng không ngủ được, hắn ôm chăn rạo rực hẳn lên, trên chăn đã không còn bất kỳ dấu vết tình ái nào của tối hôm qua, cho dù Trần Phượng phun nước dâm đầy ra, bây giờ cũng không tìm thấy chút dấu vết nào. Lần đầu tiên Lục Tri Hạc mất ngủ vì một người phụ nữ mới quen biết được một ngày, dương vật dưới thân căng lên, bên dưới chăn tạo thành túp lều nhỏ.
Trần Phượng quá dâm, không giống là lần đầu tiên…Tuy rằng tóc dài, eo nhỏ, đôi mắt câu dẫn, nhưng ngực lại bằng phẳng. Ngày hôm qua hắn nói nhỏ đã là cực kỳ khách sáo với đối phươռg, không để lòng tự trọng của đối phươռg bị tổn thươռg, trên thực tế không phải nhỏ mà là chẳng hề có, không khác gì đàn ông, bằng phẳng như Lục Tri Hạc vậy.
Tối hôm qua tắt đèn tối lửa, nhưng lúc Lục Tri Hạc liếm âm đế và hoa huyệt của Trần Phượng, chứng minh Trần Phượng là một người phụ nữ, đây là việc không thể nghi ngờ, nhưng cả âm thanh và bộ ngực bằng phẳng kia lại có chút đáng ngờ, khiến Lục Tri Hạc bắt đầu mông lung, tối hôm qua rốt cuộc là hắn đã làm với đàn ông hay phụ nữ?
Ngủ không được, tɾong đầu chỉ toàn Trần Phượng.
Năm nay Lục Tri Hạc đã 33 tuổi, lần đầu tiên hắn cảm thấy ban đêm tịch mịch hư không tới cỡ nào, bên người đều không có ai chung chăn chung gối, rốt cuộc trước đây hắn trải qua như thế nào chứ…

Tống Tụng và lưu bạch nguyên điên cuồng ăn chơi tɾong hai tháng, ban ngày xử lý công việc, buổi tối cùng nhau ra ngoài giải trí, tɾong lúc đó Tống Tụng vẫn thường ứng phó chất vấn của Lục Tri Hạc, ví dụ như
Trần Phượng ở đâu?
Cậu quen biết cô ấy đúng không?
Rốt cuộc các cậu muốn làm gì?
Bảo Trần Phượng đến gặp tôi.
Tôi có thể bỏ qua mọi chuyện các người làm.
Dần dần mọi chuyện cứ thế mà bắt đầu, tin nhắn đều liên quan đến Trần Phượng. Tống Tụng cũng đã giải thí¢h cùng với hắn, cậu không quen biết ai tên Trần Phượng, hệ thống dưới lễ tân ở khách sạn có vấn đề mà thôi, vừa thuê phòng khách sạn xong cậu đã có việc nên trở về thành phố A trước, chuyện sau đó cậu cũng không hay biết, cậu cũng không định như thế nào với Lục Tri Hạc. Quả thật hai người đều là ông chủ của hai thành phố khác nhau, Tống Tụng không có động cơ gì để gài bẫy Lục Tri Hạc cả Tống Tụng nói cũng có lý, Lục Tri Hạc cũng có lý, cuối cùng hai người kết thúc không vui, từ đó không còn liên lạc nữa.
Tống Tụng vui vẻ vì được yên tĩnh, không muốn qua lại càng tốt không phải sao, đồng thời cậu cũng nhận ra cơ thể mình có sự thay đổi mà đến cả mắt thường cũng có thể nhìn thấy được. Ví dụ như thời gian cậu ngủ quá dài, còn dễ đói bụng, cả ngày mơ màng muốn ngủ, nhìn thấy dầu mỡ là muốn nôn, không ngửi được mùi thuốc và mùi dầu, bởi vì ăn nhiều ngủ nhiều, hai tháng này cậu đã tăng lên mười cân, khiến Lưu Nguyên Bạch vừa gặp cậu đã hô to gọi nhỏ, dường như phát hiện ra lục địa mới vậy.
Tỉnh thử ngày, cách buổi tối hôm đó đã hai tháng rồi, nếu mang thai thì quả thật cũng không sai lệch gì…
Cậu lén ra nhà thuốc mua mấy que thử thai, lại lén chạy về nhà thử nước tıểu, kết quả đều dương tính, cuối cùng Tống Tụng cũng thở phào nhẹ nhõm cậu mượn tinh trùng thành công rồi.
Sau khi xác nhận việc mang thai, cậu giao mọi chuyện tɾong công ty cho những người có tuổi tɾong công ty xử lý, xin nghỉ bệnh một năm, bay đến một thị trấn nhỏ ở Thụy Sĩ, thuê một căn biệt thự riêng biệt, bắt đầu tự mình trải qua những ngày mang thai, sinh con.

Bình luận

Để lại bình luận