Chương 44

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 44

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Khi Lưu Nguyên Bạch tan làm trở về nhà, cậu ta nhìn bàn ăn đầy món ngon vô thức nuốt nước bọt, cẩn thận nhìn một lúc, cậu ta cảm thấy có gì đó không đúng “Ai làm đây? Không giống dì giúp việc…”
Tống Tụng đưa chén cơm tới cho cậu ta, Lưu Nguyên Bạch rửa tay ngồi xuống ghế rồi, cậu mới trả lời “Hôm nay tôi cho dì giúp việc nghỉ, đồ ăn này đều do tôi nấụ”
“Vậy con bé đâu?”
“Tôi bảo con bé tới nhà chú Tống chơi rồi.”
“…”
Chú Tống là người kỳ cựu tɾong tập đoàn Tống thị, cũng có thể xem là họ hàng xa của Tống Tụng. Lưu Nguyên Bạch im lặng không lên tiếng, cầm đũa lên gắp một con tôm tới chén.
Xem ra Tống Tụng có chuyện muốn nói, hơn nữa chuyện này còn không thể nói trước mặt đứa bé…Cố tình làm cho cậu ta bàn đồ này, vậy chuyện định nói ra kia, rốt cuộc là chuyện cậu ta muốn hay không muốn nghe đây?
“Nguyên Bạch, chúng ta quen biết nhiều năm như vậy rồi, tôi thật sự không muốn phá hỏng…Nhưng có câu này tôi nhất định phải nói cho cậu biết, cho dù hôm nay có kết quả như thế nào đi nữa.”
Lưu Nguyên Bạch lại gắp một con tôm vào chén, nhưng cậu ta ăn chẳng biết mùi vị gì “Để tôi đoán xem, có phải cậu muốn nói cậu đã ċһán ghét cuộc sống như này rồi không, không muốn tôi nhúng tay vào cuộc sống cậu nữa, có lẽ để tôi dọn ra ngoài là cách tốt nhất, đúng không?”
“…”
“Tôi đã đoán được từ lâụ Có phải là người đàn ông kia không?”
“Ai?”
“Lục Tri Hạc. Từ sau khi anh ta xuấthiện, cậu bắt đầu trở nên kỳ quái, khó nắm bắt được. Trước đây chuyện cậu cố gắng che giấu có phải liên quan tới anh ta không? A, trước đây tôi nghe được một câu Trúc mã không thắng người bất ngờ, không ngờ lại đúng thật, tôi được trải nghiệm rồi.”
Tống Tụng uống ngụm canh, cậu ăn ngay nói thật “Đúng là không phải. Nguyên Bạch, mấy thứ như tình cảm này, không có cảm giác là không có, cậu và tôi ở bên cạn♄ nhau lâu như vậy, người ngoài đồn đoán tận đâu đâu rồi, có lẽ cậu đã nghe được. Cậu ở chỗ tôi nhiều năm như vậy đã đủ để cậu tìm người khác, tốt hơn tôi để kết hôn, sinh con rồi, cậu không cần vì tôi, vì một người như tôi tiếp tục lãng phí thời gian, cậu xứng đáng có điều tốt hơn.”
“Vậy cậu có cảm giác với ai? Tên họ Lục kia sao?”
“Cũng không phải.”
Lưu Nguyên Bạch cười cười nói “Tống à, tôi phát hiện, tôi thật sự chẳng biết gì về cậu cả. Nội tâm cậu giống như một động không đáy, ai cũng chẳng nhìn thấu, chẳng chạm vào được, tɾong đó có cả tôi.”
“Nguyên Bạch, tôi vẫn xem cậu là người bạn tốt nhất…”
“Chúng ta ăn xong bữa cơm này, ngày mai tôi sẽ dọn ra ngoài, đêm nay để đứa bé ngủ cùng tôi đi, tôi muốn nói tạm biệt một cách đàng hoàng với con bé.”
“Thật xin lỗi.”
Sau khi Lưu Nguyên Bạch dọn ra ngoài, tâm trạng của Tống Nhân Nhân đã tồi tệ một thời gian, Tống Tụng an ủi con bé “Cha Lưu của con có việc bận, sau này con muốn gặp cậu ấy thì tới tìm là được, cậu ấy muốn gặp con sẽ tới đón con tan học.”
Tống Nhân Nhân ngây thơ nói “Sẽ có cha mới tới nhà chúng ta sao?”
Tống Tụng ngẩn người ra “Cái gì?”
Tống Nhân Nhân cười rồi chạy ra xa, tiếng bước ͼhân thình thịch, con bé chạy ra vườn hoa chơi.
Tống Tụng không để tâm lời nói ngây thơ của đứa nhỏ, cậu xoay người bắt đầu tập trung làm việc, mỗi ngày cậu đều bận tới sứt đầu mẻ trán, con cũng phải nhờ dì Lưu chăm sóc.
Dường như Lục Tri Hạc đã biến khỏi cuộc sống của cậu, trước đây dính người không khác gì cao bôi da chó, đột nhiên nói đi là đi, khi xử xong công việc, Tống Tụng ngước mặt lên, cậu vô thức nhớ tới người đó. Cho nên người ta thường nói, đàn ông là thứ không nên tin tưởng nhất, giây trước còn nói thí¢h nói thươռg, thươռg đến chết đi sống lại, giây sau có thể dứt khoát rời khỏi, thời gian dài như vậy rồi chẳng thấy mặt mũi đâu, tin nhắn của bọn họ cũng dừng lại ở hai tháng trước, khi cậu đi công tác ở huyện xx, hắn gọi tới.
“cốc cốc…”
“Vào đi.”
Thư ký lại cầm đống tài liệu tới, đặt lên bàn của Tống Tụng, lên tiếng “Tống tổng, đây là báo cáo mới nhất của quý này, phiền Tống tổng xem qua. Chiều nay, Tống tổng có hai cuộc họp, sáng mai có một cuộc họp. Đúng rồi, Lục tổng của tập đoàn Lục thị đối diện gọi tới muốn gặp mặt Tống tổng…”

Bình luận (0)

Để lại bình luận