Chương 51

“Đây là người ma͙nh liên kết lại với nhau sao?”
“Hu hu hu, tôi đồng ý cuộc hôn nhân này.”
“Liên hôn giữa hai gia tộc sao? Tôi được tận mắt thấy rồi ”

Tống Tụng đỡ trán, cậu và Lục Tri Hạc một trước một sau rời khỏi công ty, Lục Tri Hạc thân sĩ mở cửa cho Tống Tụng, sau đó chở Tống Tụng tới trường đón Nhân Nhân. May là không bị kẹt xe, cách trước 5 phút tan học bọn họ đã tới nơi.
Tống Tụng tựa người vào ghế xe lướt xem diễn đàn của công ty, lướt thấy có hơn 500 bình luận, Tống Tụng vừa nhìn vừa thở dài. Có một số việc rõ ràng không phải như thế, lại bị người khác suy đoán lung tung, lệch khỏi quỹ đạo ban đầu, nhưng cậu là ông chủ, ra mặt giải quyết cũng không ổn, đành mặc bọn họ tiếp tục thảo luận chuyện của bọn họ.
Lục Tri Hạc nghiêng người tới, cũng cùng Tống Tụng xem, hắn xem đến cực kỳ vui vẻ, Tống Tụng lại tắt màn hình đïện thoại, lạnh lùng nói “Anh hài lòng rồi?”
“Không hài lòng.”
“?”
“Bây giờ chúng ta chỉ mới như này, chỉ mới bước đầu tiên thôi, sau này còn đăng ký kết hôn, tổ chức tiệc mừng, xong hết mọi chuyện mới hài lòng một nửa được.”
“…”
Tống Tụng bắt đầu rút lui có trật tự, cậu nhìn thoáng qua Lục Tri Hạc, muốn lên tiếng lại bị hắn cắt ngang “Em muốn nói gì, đợi Nhân Nhân ra rồi nói cũng không muộn.”
Tống Tụng cũng không để ý tới hắn, nhìn xe Lục Tri Hạc dừng giữa cổng trường, cậu không nhịn được lên tiếng nhắc nhở “Nơi này nhiều xe quá, sao không dừng xe ở chỗ xa hơn một chút, bên đường cái đấy, nếu không lát nữa con bé khó đi tới.”
Lục Tri Hạc vẫn nhìn chằm chằm cổng trường, nghe vậy cười nói “Cuối cùng anh đã biết vì sao lần trước anh dễ dàng đón được con bé như vậy, thì ra em là ba con bé lại cho rằng dừng xe ở chỗ ít xe càng tốt, tài xế cũng làm theo như vậy. Nếu lần đó không phải là anh, là một người khác hoặc là kẻ thù đón Nhân Nhân đi, em sẽ khóc ngất cho xem.”
“…”
Tống Tụng muốn rút lại lời lúc nãy, Lục Tri Hạc không hổ là người đàn ông lớn hơn cậu mấy tuổi, lời nói đâu ra đấy, mười phần tận chức trách người cha.
“Bà xã.” Lục Tri Hạc nghiêng người tới gần cậu nói “Bây giờ chúng ta nói rõ ràng một chút, Nhân Nhân mang họ Tống của em, nhưng đứa bé tɾong bụng phải mang họ của anh.”
Tống Tụng mất kiên nhẫn đẩy hắn ra, tɾong lòng nổi cáu lên “Tôi vẫn chưa nói mình muốn đứa bé này.”
Tính cách Lục Tri Hạc rấttốt, nói “Mấy ngày nay anh đã tới bệnh viện ở Thụy Sĩ, nơi mà em sinh Nhân Nhân để hỏi thăm, bọn họ nói lúc trước khi em sinh Nhân Nhân đã xuấthuyết nhiều, còn bị sốc, ¢hắc là vô cùng đau đớn. Anh thật sự xin lỗi em, khi đó anh chẳng biết gì cả, không thể giúp em làm bất cứ chuyện gì. Nhưng lần này không giống như trước, em muốn sinh thường hay sinh mổ đều được, cách nào khiến em bớt đau đớn thì dùng cách đó. Nếu sinh mổ, anh cũng không chê bai vết sẹo trên bụng của em, ngược lại sau này đều cùng đứa bé nói cảm ơn em. Lần này làm em mang thai đứa nhỏ cũng là chuyện bất đắc dĩ…Anh muốn em ở bên cạn♄ anh. Cho nên sau lần mang thai thứ hai này, anh sẽ chủ động tới bệnh viện làm tiểu phẫu buộc ga rô, sau này em không cần chịu đựng nỗi khổ mang thai nữa.”
Tống Tụng ăn mềm không ăn cứng, Lục Tri Hạc vừa dông dài vừa nói những lời đó khiến cậu không thể phát tác tính tình ra được, chỉ có thể yên lặng lắng nghe, cũng không biết nên trả lời thế nào. Lúc này hai mắt Lục Tri Hạc sáng lên, kéo cửa xe xuống “Nhân Nhân, bên này ”
Tống Nhân Nhân nhảy ͼhân sáo chạy tới, lên xe, sau đó thả cặp sách xuống ghế sau, thò người về trước, hôn ma͙nh lên mặt Lục Tri Hạc.
“Ba, con tưởng rằng hôm nay ba sẽ không tới đón con ”
“Hôm nay cha và ba Tống của con có việc lớn phải làm, khó khăn lắm mới kéo ba Tống con ra được.”
“Chuyện lớn gì vậy, làm xong rồi sao?”
“Làm xong rồi, nếu không sao cha dẫn ba Tống con tới đón con tan học được?”
“Wow, thật tốt, sau này chúng ta cứ hạnh phúc, vui vẻ như thế này đi Ba ba ba ”

Bình luận

Để lại bình luận