Chương 47

Trái cây bị nhét vào lại lấy ra, lặp đi lặp lại như thế ước chừng nửa giờ đồng hồ. Tô Tiểu Lạc đã sớm không còn sức lực phản kháng, cho dù Từ Định Sơn đã sớm cởi bỏ dây thừng trên cổ ͼhân cô nhưng cô cũng không thể xoay người lại. Giờ phút này, cô giống như là một đóa hoa hồng bị vứt bỏ chỉ có thể cắm ở bình hoa, tuy đủ mỹ lệ nhưng cũng chỉ có thể để cho người ta thưởng thức.
“Anh, nhìn xem, nơi này lại chảy nước.” Mã Trác dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm vào một cái, nhẹ nhàng cắm ra từng sợi dâm dịch tinh oánh, “Chậc chậc, thật là lãng phí.” Mã Trác xoay chuyển tròng mắt, linh cơ vừa động, “Nếu như vậy, anh đây……” Hắc hắc, hắn cười xấu xa nhìn về phía Tô Tiểu Lạc.
Đầu Tô Tiểu Lạc nghiêng sang một bên không dám đối diện.
Nam sinh lấy từ tủ lạnh ra một khối băng, dùng cái muỗng gõ gõ, “Anh, dâm thủy̠ có thể kết băng không?”
Người đàn ông liếc liếc mắt nhìn Tô Tiểu Lạc đang phát run, “Nếu như vậy, chúng ta có thể uống chút rượu vang đỏ ướp lạnh.” Hắn vừa nói, một bên từ trên giá rượu lấy xuống một chai rượu vang đỏ Khai Phong 82 năm, thuần thục mở nắp bình ra, sau đó lại quơ quơ chén rượu, “Thằng nhóc này, biết làm thế nào không?”
“Vậy anh làm đi ”
“Ngô……” Tô Tiểu Lạc hàm hồ muốn cự tuyệt nhưng mới vừa phát ra âm thanh đã bị nam sinh bế lên từ phía saụ Nam sinh tới gần bên tai cô, nhẹ nhàng nhắc nhở, “Hư…Không cần lên tiếng.” Hắn một bên cắn vành tai, một bên nói, “Em thả lỏng một chút, bằng không sẽ rấtkhó chịụ”
Vừa dứt lời.
Bên này, Từ Định Sơn đã dùng muỗng lấy một viên đá lạnh đưa đến miệng huyệt. Khí lạnh trực tiếp vọt vào tɾong cơ thể, Tô Tiểu Lạc liền “A” một tiếng, còn không có thoát xong, người đàn ông liền đem khối đá nhét vào chỗ sâu tɾong tiểu huyệt.
Tiểu huyệt ấm áp đem khối băng bao quanh nhưng khối băng lại tỏa hơi lạnh đáp lại, song trọng kích thích. Tô Tiểu Lạc làm sao có thể chịu được tra tấn như vậy
“A……” Tô Tiểu Lạc vặn vẹo thân thể, cô muốn đem khối băng vặn ra ngoài.
Nhưng người đàn ông đè lại nửa người dưới của cô, lại đưa khối băng thứ hai vào. “Đừng nhúc nhích ” Người đàn ông giương mắt nhìn thẳng vào Tô Tiểu Lạc, “Nếu em dám để cho khối băng rớt ra, như vậy tự gánh lấy hậu quả.”
“Em…… em rấtkhó chịu……” Bên này, nửa người trên Tô Tiểu Lạc bị nam sinh đùa bỡn, hồng mai trước ngực sớm đã thẳng thắn chờ đợi được hái, bên kia, nửa người dưới bị nhét vào khối băng, tiểu huyệt yếu ớt thừa nhận kích thích không thuộc về nó. “Không được…… A Buông em ra…… Ô ô ô……”
“Không được cao trào.” Nam sinh chơi xấu, dùng ngón tay buộc chặt cánh tay cô, “Nếu em dám cao trào, anh sẽ để hắn đem toàn bộ dấ lạnh tɾong tủ lạnh nhét vào.”
“Ô ô ô, không cần, em……” Tô Tiểu Lạc khóc cũng không phải, không khóc cũng không phải, trên mặt nho nhỏ tràn ngập khó chịụ “Em, em nghe lời, sẽ ngoan ngoãn.”
“Vậy là được rồi.” Nam sinh cao hứng dùng móng tay búng búng đầṳ vú Tô Tiểu Lạc.
Người đàn ông lại có chút làm lơ phản ứng của Tô Tiểu Lạc, sau khi đưa vào muỗng băng thứ ba, hắn nắm lấy thân chai rượu vang đỏ, đem miệng chai nhắm ngay tiểu huyệt, nhẹ nhàng ma sát, “Tên nhóc kia, đè bả vai cô ấy lại, đừng để cô ấy lộn xộn.”
“Không thành vấn đề ” Nam sinh búng tay một cái.
“Không cần…… Chủ nhân, không cần……” Tô Tiểu Lạc hoảng đến muốn đứng dậy, nhưng vừa có một chút động tác đã bị Mã Trác dùng sức ấn ở trên mặt bàn, “Chủ nhân, không cần dùng nó, không cần…… A ”
The0 âm cuối đột nhiên cao lên, người đàn ông đem miệng chai dán ở huyệt khẩụ Hắn nắm thân chai xoay chuyển, rấtnhanh đã tìm được góc độ thí¢h hợp nhất, “Vèo” một chút, nhẹ nhàng đẩy đi vào. “Đừng lộn xộn, đây là pha lê, rấtdễ vỡ. Lỡ như làm em bị thươռg thì chúng tôi sẽ không phụ trách.”
Người đàn ông càng nhẹ nhàng bâng quơ, Tô Tiểu Lạc càng sợ hãi.
Khối băng huyệt liền bị miệng chai lấp kín h0àn toàn. Tiểu huyệt càng ngày càng nhiều chất lỏng, Tô Tiểu Lạc trướng đến khó chịu cực kỳ.

Bình luận

Để lại bình luận