Chương 54

Tiếng động rấtlớn làm các bạn học xung quanh đều nhìn về phía cô.
Lúc này Mã Trác mới thu tay tắt khiêu đản đi. Hắn đứng dậy duỗi tay giữ chặt Tô Tiểu Lạc, nở ra một nụ cười thân thiện, quan tâm hỏi, “Có phải bị ngã rồi không?”
“Không, không có.” Tô Tiểu Lạc hoảng loạn chỉnh trang lại quần áo.
Trong suốt khoảng thời gian còn lại, Tô Tiểu Lạc chỉ có thể đem sự chú ý đặt ở trên khiêu đản, cô h0àn toàn không có tâm tư nghe giảng. May mắn thay Mã Trác cũng không tiếp tục mở chốt, tiết học này cứ như thế trôi qua.
Tiết tiếp the0 là tiết thể dục.
Bởi vì tɾong tiết ttoán đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lớp trưởng chủ động thay Tô Tiểu Lạc xin nghỉ. Một bên Tô Tiểu Lạc nói lời cảm ơn, một bên nhìn Mã Trác đang dựa bên cửa sổ huýt sáo. Chuông vào học đã vang lên nhưng hắn lại không cùng các bạn học đi đến sân thể dục. Tô Tiểu Lạc hít một hơi, nhẹ giọng hỏi, “Anh không đi, đi học sao?”
“Đương nhiên không đi.” Nam sinh sảng khoái trả lời cô. Tới gần cuối kỳ, tiết thể dục liền trở thành tiết cho học sinh thư giãn, thỉnh thoảng có học sinh trốn học thầy giáo thể dục cũng mở một mắt nhắm một mắt cho qua.
“Vậy anh……” Tô Tiểu Lạc nuốt nuốt nước miếng, cô có chút rối rắm, cô đã hy vọng Mã Trác cách mình xa hơn một chút, lại hy vọng lúc nào cũng có thể nhìn thấy hắn, “Anh chuẩn bị làm cái gì?”
“Còn muốn làm cái gì, đương nhiên là làm em.” Nhwungx lời nói của hắn nghe thật nhẹ nhàng, phảng phất như đang thảo luận chuyện thời tiết hôm nay vậy, “Đem quần lót cởi ra để anh nhìn thử.”
Cởi…… Quần lót?
Trong ánh mắt Tô Tiểu Lạc có sự khiếp sợ.
Nhìn thấy bộ dáng kinh ngạc của Tô Tiểu Lạc, nam sinh đi tới phía trước một bước, “Hử? Chẳng lẽ em muốn tôi giúp em sao?” Hắn nói xong lại cố ý nhìn về phía cửa phòng nửa mở, “Nếu để tôi giúp em, vậy thì không chỉ là cởi quần lót thôi đâụ”
“Em…… em cởi.” Tô Tiểu Lạc cúi đầu, tay cô túm chặt dây quần mình nhưng đồng thời cô cũng có suy nghĩ, “Có thể đem…… anh có thể đóng cửa lại không? Em sợ bị người khác nhìn thấy.”
“Không cần.” Mã Trác nhún vai, vẻ mặt khinh thường, “Cũng không phải là chưa từng bị ai nhìn, hơn nữa em dâm như vậy, bị người ta nhìn vài lần thì thế nào?” Hắn vừa nói, vừa đi lên phía trước đè ép từng bước một, “Cởi nhanh lên Sao lại nói nhiều câu vô nghĩa như vậy?”
Tô Tiểu Lạc co rút lại thành một đoàn, cô chỉ có thể lợi dụng͟͟ sự chênh lệch tầm mắt, nương the0 bàn học, chậm rãi cởi quần lót ra. Nam sinh đoạt lấy quần lót, hắn cố ý giơ lên lại huýt sáo, “Ay da, em lại ướt. Chậc chậc, nhìn xem đây là thứ gì?”
Trên quần lót có vệt nước rõ ràng.
Tô Tiểu Lạc xấu hổ nói không nên lời.
Nam sinh đem quần lót tùy ý ném lên bàn học mình, lại nửa ngồi xổm xuống trước mặt Tô Tiểu Lạc, yêu cầu, “Đem ͼhân đạp lên ghế, dùng hai tay ôm đầu gối.”
Đây là tư thế vô cùng tra tấn người.
Tô Tiểu Lạc cần phải dựa sát vào lưng ghế, cô không thể không co người lại thành một khối mới miễn cưỡng đạp ͼhân lên cạnh ghế dựa.
Hiển nhiên, nam sinh còn chưa đủ vừa lòng. Hắn nhíu nhíu mày xốc váy ngắn lên lại yêu cầu, “Tách ͼhân ra một chút để anh nhìn rõ hơn” Hắn vừa nói vừa lấy một cái kinh lúp nhỏ từ tɾong túi ra, cúi đầụ
“A, anh…” Tô Tiểu Lạc quá mức khẩn trương, cô không biết hắn muốn làm cái gì, cũng không biết có thể bất ngờ nhảy ra một bạn học khác cũng trốn học đi tới trước cửa hay không. Điều duy nhất mà cô có thể làm chính là cố gắng để bản thân không phát ra âm thanh. “Ngô…” Cô đưa tay lên bưng kín miệng mình.

Bình luận

Để lại bình luận