Chương 572

: Thừa tướng quỳ ở đầu giường xuyên thủng lỗ sau, hoàng đế nhỏ bị làm đến hỏng mất, ba người nhượng bộ, dấu hiệu nhiệm vụ thành công (phần 4)
Mặc dù Nhiếp Chính Vương nắm giữ quyền nhiếp chính, nhưng Nhiếp Chính Vương vẫn ở vị trí Nhiếp Chính Vương, vẫn hoàn toàn khác biệt với ngôi vị hoàng đế.
Nhiếp Chính Vương ở vị trí Nhiếp Chính Vương cùng lập trường đối lập của hắn ta bất quá chỉ là tranh giành phe phái đấu tranh, nếu như Nhiếp Chính Vương ngồi ở ngôi vị hoàng đế, vậy thì loại hành động này của bọn họ có thể trực tiếp bị nhét vào trong đại lao, sau đó bị chém.
Văn nhân là người lo lắng nhất.
Nghĩ như vậy, rất nhiều đại thần đều cảm thấy cho dù hoàng đế nhỏ có làm linh vật cát tường thì làm thêm vài ngày nữa cũng được.
Nào ngờ sáng sớm ngày hôm sau, hoàng đế nhỏ liền tuyên bố ban hành chính sách mới.
”Sau khi hoàng đế thành hôn, dân chúng vui mừng, thuế nông giảm ba phần, thiên hạ đại xá…”
”Thôi Hoàng quý phi quan tâm đến kế sinh nhai của thiên hạ, vì dân chờ lệnh, trăm họ thiên hạ miễn thuế đinh* một năm, miễn thu thuế chinh*, thiên hạ vui mừng…”
(*) Thuế đinh: hay còn gọi là thuế thân, thuế đầu người.
(*) Thuế chinh: nôm na như thuế thu cho quân sự.
Triều thần dưới đáy ngươi nhìn ta một chút, ta nhìn một chút ngươi, quỳ rạp hết xuống đất.
Ân xá đại xá thiên hạ gì đó chỉ là chuyện thành hôn giữa hoàng đế và hoàng hậu, nhưng miễn giảm thu thuế có phải là chuyện hơi lớn hay không?
Nhưng bọn họ ngàn lần không nghĩ tới, chuyện lớn còn nằm ở phía sau ——
”Hôm nay bệ hạ ban chính, Bổn vương cảm thấy cực kỳ vui vẻ yên tâm, Bổn vương vì bệ hạ nhiếp chính nhiều năm, đã sớm mệt mỏi, thấy bệ hạ một mình phụ trách một phía, Bổn vương không khỏi mừng rỡ, ngắm nhìn bệ hạ có thể chấp chính thiên hạ, để Bổn vương có thể tháo xuống cái thúng trên người, nuôi dưỡng ngàn năm*…” Nhiếp Chính Vương đứng lên khỏi chiếc ghế của Nhiếp Chính Vương đặt trên bậc thềm dưới ngôi vị hoàng đế, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, chậm rãi đi xuống nấc thang, đứng đầu triều đường.
(*) Nuôi dưỡng ngàn năm: bảo dưỡng tuổi thọ, ý nói sống rất thọ.
”Hoàng thúc có ơn với trẫm, có ơn với khắp thiên hạ, mấy lần nghe nói chân của hoàng thúc năm đó bị thương, bệnh tình căn bản không dứt, ngày nay hàng năm cứ mỗi khi đông về là trời lại lạnh rét thấu xương, đau đớn khó nhịn, trẫm quả thật không biết có thể làm gì vì hoàng thúc, trong điện của Tiêu Dương Cung vô cùng ấm áp, trẫm liền tặng nơi này cho hoàng thúc, chỉ mong hoàng thúc có thể điều dưỡng tốt thân thể, bầu bạn phụ tá trẫm nhiều thêm mấy năm!” Hoàng đế nhỏ ngồi ở nơi cao cũng mù quáng vì hoàng thúc.
Quyền lực giữa chú cháu thay đổi nhẹ bẫng, việc bàn giao hoàn tất chỉ trong vài lời.
Tất cả mọi người đều bối rối.
Mà cho dù có là người biết chuyện, hoàng đế nhỏ cũng không được tự nhiên mà giật giật người, eo đến giờ vẫn còn nhức, dương vật gần như bị mài đến nỗi rách da, cái cảm giác đó đến tận bây giờ vẫn còn như mới trong trí nhớ của cậu.
Nhưng dù sao…
Ba kẻ điên khùng cố chấp đem cả thế giới đùa giỡn trong tay mình, cuối cùng hủy diệt lật đổ cả thế giới bây giờ lại chủ động mang lại lợi ích thật sự cho thiên hạ…
Tại sao nhiệm vụ vẫn chưa tính là hoàn thành?

Quyển 5 –

Bình luận

Để lại bình luận