Chương 577

: Thế giới thật, trở về lúc ban đầu không mang theo ký ức, nam sinh viên Tiểu Tô ngày nào cũng gặp trai đẹp (phần 1)
Tô Mộc cũng không ngờ mình lại một lời thành sấm, cuối cùng cái gọi là nhiệm vụ ngăn chặn phá hủy thế giới đó thật sự phải làm cả đời, cậu cũng ở thế giới đó làm hoàng đế cả đời.
Lúc nhắm mắt lại, ba người đàn ông vẫn ở bên cạnh nắm ngón tay cậu như cũ, trong mắt tràn đầy bi thương, Tô Mộc chật vật nắm lại tay của cả ba người, cuối cùng chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Đến khi mở mắt ra lần nữa, Tô Mộc phát hiện mình xuất hiện trong một không gian trắng xóa, hệ thống bánh bao từ phía xa nhảy tới, cuối cùng hưng phấn nhảy lên trên bả vai của Tô Mộc.
”Ký chủ~ Đã lâu không gặp~” Hệ thống nhỏ vui vẻ nhẹ nhàng cọ cọ lên gương mặt Tô Mộc một cái.
”Đã lâu không gặp.” Giọng Tô Mộc hơi khàn, cảm giác sinh mệnh từ trong cơ thể chậm rãi bị rút đi vẫn còn như mới trong trí nhớ của cậu, tinh thần của Tô Mộc nhất thời vẫn hơi chậm chạp, thoạt nhìn không có tinh thần mấy.
”Tôi đến đây là để đặc biệt tiễn ký chủ đi~” Trong mắt hệ thống nhỏ tràn ngập vẻ không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn vui mừng vì Tô Mộc, nó rất vui vẻ vì đã gặp được một ký chủ như thế, cũng rất vui vẻ khi được bầu bạn với Tô Mộc đi qua mấy thế giới này.
Có điều nó cũng biết ký chủ không muốn tiếp tục thế này nữa, cậu muốn sống lại, muốn trở về thế giới ban đầu của mình, thế nên hệ thống nhỏ cũng không nói lời thừa thãi, trái lại còn vui vẻ vì ký chủ, vui vẻ chúc mừng Tô Mộc.
”Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ rất tốt, chủ thần còn nhờ tôi gửi lời cho cậu trước đi đến.” Hệ thống nhỏ đã ở bên cậu rất lâu, thậm chí cũng không kịp đợi Tô Mộc lộ ra dáng vẻ tò mò hỏi nó, nó đã trực tiếp nói ra toàn bộ: ”Chủ thần nói có thể cho ký chủ hai lựa chọn, một là có thể tiếp tục làm người thực hiện nhiệm vụ, ký hiệp ước cấp S, bản thân tương đối có tính tự do, có thể lựa chọn nhiệm vụ mình sẽ làm, nhiệm vụ thất bại cũng có thể dùng điểm chuộc lại, có thể đưa ra năm quyền hạn nghỉ phép với trụ sở chính…”
Hệ thống nhỏ do dự đếm kỹ từng điểm tốt của hiệp ước cấp S, một bên khẩn trương nhìn Tô Mộc.
Quả nhiên Tô Mộc vẫn khẽ lắc đầu một cái dưới ánh mắt khẩn trương của hệ thống nhỏ.
”Tôi không phù hợp làm chuyện này.” Đi qua mấy thế giới, khí chất trên người Tô Mộc tựa như trải qua một phen lắng đọng, lúc này trông cậu vững vàng lại ung dung, khẽ mỉm cười, từ chối rất nhiều nhiệm vụ và cả những ước mơ có thể vẫn nằm ngoài tầm với trong đời: ”Tôi vẫn muốn trở về lại thời gian kỳ thi tuyển sinh đại học vừa mới kết thúc của tôi, chờ thông báo trúng tuyển vào trường đại học, lên đại học, đi làm, cả đời an an ổn ổn.”
”Sống quá lâu, đời người sẽ trở nên vô vị, tôi vẫn muốn được tự do hơn.” Tô Mộc lắc đầu lựa chọn từ chối.
Rõ ràng hệ thống nhỏ có chút thương tâm, có điều nó rất nhanh đã điều chỉnh xong tâm trạng, thậm chí còn cười an ủi Tô Mộc: ”Không cần thiết, không sao cả, bởi vì nhiệm vụ lần này đã được hoàn thành ngoài mức mong đợi nên ngoài việc trọng sinh trở lại, chủ thần còn tặng cho ký chủ một nguyện vọng, bây giờ ký chủ có thể suy nghĩ một chút.”
Trong không gian một màu trắng xóa, thiếu niên vẫn mặc áo sơ minh trắng của lúc ban đầu xảy ra tai nạn giao thông, tỏ ra vô cùng nhỏ nhắn trong không gian trắng ngần thế này, thiếu niên ngẩng đầu lên nhìn giữa không trung, trầm mặc hồi lâu.

Quyển 6 –

Bình luận

Để lại bình luận