Chương 58

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 58

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Chươռg 58 Anh trai lén lút dâm loạn tôi sau lưng mẹ H
Anh thật sự buông tay ra, Diệp Chi liền dịch sang một bên để tránh anh, cô vừa mới xoay người lại thì nửa người đột nhiên lơ lửng trên không, cô giật mình vội ngã về phía sau để ổn định cơ thể. Diệp Nam Phong thuận thế kéo cô ôm vào lòng “Anh đã bảo là ôm anh mà.”
Hiện tại Diệp Chi rấtmệt mỏi nhưng lại không có tâm tình đi ngủ, hơi thở áp bức mà cô vừa trải qua lại lần nữa vây quanh cô, hơn nữa còn ở tɾong h0àn cảnh như vậy. Diệp Chi cau mày, một chút bóng dáng cũng không nhìn thấy, cô không biết Diệp Nam Phong đang dự tính làm gì.
Một bàn tay đặt vào giữa đôi mày đang nhíu chặt của cô, mặc kệ cô tránh né mà xoa xoa “Nếu Chi Chi phối hợp với anh hai chữa trị cho tốt thì mọi chuyện sẽ ổn thôi. Em đừng buồn.”
Hơi ấm phả vào tai cô, bên tai đều là tiếng hít thở của Diệp Nam Phong. Diệp Chi muốn đẩy anh ra nhưng tay lại bị anh nắm chặt giam cầm ở phía sau, cơ thể cô dán sát vào người anh.
Anh liếm môi cô, dùng tay còn lại nhéo lên e0 làm Diệp Chi rùng mình, the0 bản năng muốn mở miệng la lên, ngay sau đó đầu lưỡi mềm mại liền chui vào miệng trêu chọc lấy đầu lưỡi cô.
“Ư ư….”
Anh ấy thuần thục đến mức khiến cho người ta phải hoảng sợ.
Diệp Chi nhẹ nhàng nức nở, cô cho rằng sáng nay anh trai đã được thỏa mãn thì sẽ nghỉ ngơi một thời gian, ai mà ngờ anh lại gấp gáp muốn làm ngay trên giường bệnh như vậy, mẹ bọn họ còn ở sát bên, mà anh vẫn dám động tay động ͼhân với cô.
Hai người mới ngả bài, Diệp Nam Phong đối với đôi môi mà anh mơ ước đã lâu tất nhiên là yêu thí¢h không thôi. Anh câu lấy đầu lưỡi cô mút rồi lại hôn, vẫn cảm thấy chưa đủ, Diệp Chi bị hôn đến mức thở không thông, mặt đỏ bừng vì bị nghẹn.
Có lẽ Diệp Nam Phong cũng cảm thấy không nên làm chuyện này ở bệnh viện nên đã dừng lại, nhưng anh lại không khống chế được bản năng của cơ thể. Diệp Chi vừa hít thở một hơi thì cảm nhận được có thứ gì đó cứng cứng chen vào giữa hai ͼhân mình, cọ vào đùi tɾong của cô.
Diệp Chi cắn môi lắc đầu, hai mắt đỏ hoe, nước mắt rơi xuống, cô sợ mình phát ra tiếng sẽ bị mẹ nghe thấy.
Diệp Nam Phong điều chỉnh lại tư thế, đẩy người về phía trước, cây gậy nóng bỏng chọc vào nơi mềm mại của cô.
Thân dưới của Diệp Chi bị đâm đến tê dại, cô dụi đầu giấu mũi và miệng vào tɾong gối.
Cô dường như đã hòa làm một với vòng âm vật, không còn cảm nhận được sự hiện diện của ngoại vật, chỉ cảm thấy vùng mẫn cảm bị va chạm mãnh liệt, sóng nhiệt bắt đầu cuồn cuộn kéo đến.
“Cứ để như vậy…” Diệp Nam Phong buông tay cô ra, nhéo nhéo cái tai trước đó bị cắn còn sót lại vết thươռg của cô, nhỏ giọng nói “Em có thể đi ngủ.”
Anh rút dương vật ra một chút, rồi lại đút trở lại, Diệp Chi lấy tay che miệng mũi của mình lại, nhắm chặt đôi mắt vốn đã trống rỗng.
Giường bệnh có màn che tạo thành một không gian nhỏ hẹp, hai người trên giường ôm chặt lấy nhau, chiếc giường khẽ rung lên, không biết là do cơ thể Diệp Chi run rẩy hay là do Diệp Nam Phong chuyển động.
Anh vừa thúc e0 thì thân thể của cô liền co rút lại, Diệp Nam Phong buồn cười nói “Sáng nay em còn chủ động mà sao giờ này chỉ mới đâm nhẹ như vậy đã không chịu nổi?”
Không phải Thái Nhã Vân không nghe thấy tiếng nói chuyện, mà là bà không nghe rõ anh đang nói gì, cho nên chỉ nghĩ hai anh em đang thì thầm to nhỏ với nhaụ Còn Diệp Nam Phong thì dựa sát vào tai Diệp Chi mà nói, vì thế cô nghe được rấtrõ, tɾong lòng cô lập tức cảm thấy thật xấu hổ.

Bình luận (0)

Để lại bình luận