Chương 126

Chươռg 126 Diệp Nam Phong liếm láp vùng kín của cô trước mặt anh trai ruột H
Diệp Chi cau mày, một tay đặt lên mép bàn, các ngón tay ấn chặt đến mức trắng bệch.
Hàm răng dần dần đâm sâu vào da thịt, giữa hai hàm răng bỗng nhiên có một thứ gì đó ướt át mềm mại, thì ra là đầu lưỡi Diệp Nam Phong đang liếm láp nơi mà anh vừa cắn, khiến cho cô vừa đau lại vừa ngứa.
Tiêu Minh bất đắc dĩ nói “Được được được, bọn họ tốt được chưa, nhưng chúng ta mới là người nhà thực sự của em. Nói thật với em, gần đây công ty phát triển không được tốt lắm, mấy nghệ sĩ tɾong công ty lần lượt gặp rắc rối, không thể h0àn thành các thỏa thuận như tɾong hợp đồng, công ty sẽ phải bồi thường không ít tiền. Nhưng chỉ cần chúng ta hợp tác với tập đoàn Tiền thị, bên kia sẽ đầu tư mà không kèm the0 điều kiện ràng buộc, cộng với giúp đỡ một số dự án lớn. Chi Chi, em không thể ích kỷ như vậy, em phải suy nghĩ đến người tɾong nhà nữa.”
Lực chú ý của Diệp Chi đều dồn vào đầu lưỡi đang lảng vảng giữa hai ͼhân cô, cô có hơi mất tập trung, nghe Tiêu Minh nói mình ích kỷ gì đó, cô ngay lập tức trở nên nghi hoặc “Em có thể giúp mọi người sao?”
“Đương nhiên rồi.”
Diệp Nam Phong buông đùi cô ra, chuyển sang đối diện với tiểu huyệt, cách lớp quần lót cắn lên âm vật của cô.
“Ah….”
Diệp Chi hơi nảy người lên, suýt chút nữa đã nhảy dựng khỏi ghế.
Cô không ngờ Diệp Nam Phong lại lớn mật như vậy, cắn cô ngay trước mặt Tiêu Minh.
Anh không sợ bị phát hiện sao?
Tiêu Minh quả nhiên nghi ngờ “Em làm sao vậy?”
“Em… em không sao…. vừa cắn vào lưỡi…. ư…. có hơi đau….”
Diệp Chi run rẩy đẩy đầu Diệp Nam Phong ra.
Bình thường chạm nhẹ vào nơi đó cũng đủ làm cô không chịu nổi, thế mà Diệp Nam Phong lại cắn rấtma͙nh.
Mặt Diệp Chi thoáng chốc đỏ bừng.
Tiêu Minh rút một tờ giấy đưa cho cô “Đừng gấp, ăn từ từ thôi.”
Diệp Nam Phong ôm hai ͼhân cô, thả lỏng răng, chỉ dùng đầu lưỡi liếm láp nơi riêng tư của cô.
Cách một lớp vải mỏng, Diệp Chi cảm nhận được hơi nóng từ lưỡi Diệp Nam Phong, kích thích đến những nơi mẫn cảm của cô, nhưng vẫn còn thiếu một chút gì đó.
Hai ͼhân Diệp Chi kẹp lấy đầu anh, cô sốt ruột cọ xát hai bên tai Diệp Nam Phong.
“Ưm….”
Cô cố gắng giữ hơi thở của mình bình tĩnh, kết quả không cẩn thận phát ra âm thanh, dù rấtnhẹ nhưng cô vẫn bị dọa sợ, hai tay đều phát run vì căng thẳng.
Diệp Chi chỉ có thể làm bộ như không có việc gì mà cầm ly sữa bò bên cạn♄ lên, chậm rãi uống.
Tiêu Minh vẫn còn lo lắng về cuộc gặp mặt “Chắc em không có váy dạ hội, chiều nay đi cùng tôi mua một bộ.”
Diệp Chi trầm mặc hồi lâu không trả lời, Diệp Nam Phong lúc này liền kéo quần lót cô xuống, cắn thêm phát nữa.
“Ưm ư….”
Diệp Chi cong e0, hơi thở dần trở nên dồn dập, cùng lúc đó một luồng nhiệt nóng hổi từ phía dưới trào ra.
“Chi Chi?”
Cô chưa ý thức được Tiêu Minh đã đổi xưng hô với mình, Diệp Chi hơi hoảng hốt “Hả?”
“Chiều nay cùng tôi đi mua váy dạ hội, buổi tối dự tiệc, em đừng chạy loạn, nhớ chưa?”
“Em, em không muốn tham gia…”
Sự kích thích của Diệp Nam Phong dần dần dịu đi, anh không còn dùngâm hộ cô nữa mà chỉ dùng đầu lưỡi liếm quanh cửa huyệt, liếm sach dâm dịch chảy ra từ đó.
Thân thể Diệp Chi run rẩy càng ngày càng rõ rệt, gương mặt ửng hồng, hô hấp không the0 quy luật, ngồi trên ghế mà trông có vẻ rấtbất an.
Cô sắp không giấu được nữa, cúi đầu nhìn người bên dưới cảnh cáo nhưng chỉ có thể nhìn thấy chiếc váy phồng lên của mình đã che khuất người anh.

Bình luận

Để lại bình luận