Chương 133

Chươռg 133 Diệp Chi phát hiện sự thật
Sau khi ra khỏi Cục Dân Chính, Diệp Chi không còn căng thẳng như lúc mới bước vào, thay vào đó là thất thần giống như mất hồn. Diệp Nam Phong không ngừng nhìn chằm chằm vào tờ giấy chứng nhận tɾong tay cô. Ngay khi cô đột nhiên mất kiểm soát, anh nhanh chóng kịp phản ứng, đưa tay ra giật lấy giấy đăng ký kết hôn.
Anh siết chặt giấy chứng nhận tɾong tay “Chi Chi, em có cảm thấy kho” chịu ở đâu không?”
Diệp Chi nghi ngờ nhìn anh, nghĩ tới những chuyện xảy ra sau khi thân thế của mình bị bại lộ, cô miễn cưỡng cười nói “Em cảm thấy mình như đang nằm mơ vậy.”
Từ anh em trở thành vợ chồng, chỉ mất một năm.
Diệp Nam Phong cất giấy đăng ký kết hôn của Diệp Chi đi, anh sờ sờ mặt cô “Không sao đâu, em sẽ quen thôi.”
Diệp Chi có tính cẩn thận, cho nên lần đầu tiên Diệp Nam Phong cố ý lộ ra sơ hở, đã bị cô phát hiện.
Cô nghĩ lại thì thấy có gì đó không đúng, nên cô đã lén lấy tóc của Diệp Nam Phong và tóc của ba mẹ để làm giám định.
Kết quả là quan hệ huyết thống.
Mà ba mẹ cô thì thuộc nhóm máu O, còn anh lại nhóm máu B. Phát hiện này đi ngược lại với nhận thức y học thông thường của cô, khiến cô điên cuồng tìm kiếm kiến thức về di truyền. Anh trai không hề ngạc nhiên khi nhìn thấy kết quả giám định, có thể thấy được anh đã sớm biết nhóm máu của mình không tuân the0 quy luật di truyền. Cho dù là như vậy thì Diệp Chi cũng không dám hỏi những người xung quanh, cô sợ sẽ bị phát hiện.
Diệp Nam Phong còn cố ý đặt những trường hợp về di truyền nhóm máu lên trang đầu duyệt web của mình.
Diệp Chi đang thất thần, nên cô không ngờ khắp nơi tɾong phòng đều có camera.
Diệp Nam Phong muốn đánh cuộc một phen.
Nếu ba mẹ biết chuyện này, nhất định sẽ cho rằng anh điên rồi, cuộc hôn nhân của họ không những tan vỡ mà còn có khả năng ba mẹ vì bảo vệ Diệp Chi mà không để hai người gặp nhaụ
Ba mẹ anh rấtyêu thươռg Diệp Chi, nên người duy nhất bị đuổi ra khỏi nhà là anh.
Liệu Chi Chi có sẵn sàng từ bỏ?
Diệp Nam Phong ở trước màn hình máy tính thưởng thức từng biểu cảm của Diệp Chi, cô khiếp sợ, tức giận, rối rắm, hoảng loạn, mỗi một biểu cảm đều do anh gây nên.
Không ngoài ý muốn, Diệp Chi cũng bí mật làm xét nghiệm ADN cho mình.
Cô sợ đối mặt với kết quả, nhưng đồng thời cũng rấtmuốn biết. Không kịp làm xét nghiệm ưu tiên, nên thời điểm có kết quả cũng đã là đêm 30.
Diệp Chi thất thần nhìn màn pháo hoa rực rỡ trên bầu trời, ánh sáng chói lóa làm rõ nỗi lo và bao tâm sự nặng̝ trĩu tɾong lòng cô.
Hai người phải đứng gần nhau thì nói chuyện mới nghe được, Diệp Nam Phong từ phía sau ôm lấy cô, ghé sát vào tai cô nói “May mà đôi mắt của em vẫn có thể nhìn thấy, nếu không đã bỏ lỡ pháo hoa đêm giao thừa rồi.”
Khi cô bị mù đã có vài lần nghe thấy tiếng pháo hoa. Lúc ấy, cô nghĩ rằng nếu mình có thể nhìn thấy thì cô không còn mong muốn điều gì nữa.
Con người quả nhiên là sinh vật tham lam, có được rồi lại muốn nhiều hơn.
Nghĩ đến kết quả xét nghiệm ADN hôm nay, cô không khỏi tránh né sự thân mật của anh trai.
Cô vốn đã sợ nhột nên việc tránh hơi thở của anh phả vào tai cũng không có gì đáng trách.
Diệp Nam Phong kéo kho”e miệng của cô cong lên “Tại sao trông em dường như không vui?”
Diệp Chi lắc đầu, không nói lời nào.
Bầu không khí ấm áp của gia đình bốn người hôm nay khiến cô bối rối.
Diệp Nam Phong đang hồi hộp chờ kết quả xét xử của cô, nhưng bên ngoài anh vẫn tỏ vẻ không chút để ý mà an ủi Diệp Chi “Chi Chi, nếu em mệt thì đi ngủ trước đi.”
Diệp Chi xoay người lại và kéo lấy tay anh.

Bình luận

Để lại bình luận