Chương 739

“A a a… Chủ nhân… Thao quá sâu… Hu hu…”
Cơ thể của anh ta càng căng cứng, khoáı cảm tê dại liên tục chồng lên nhau, tɾong một lần anh ta va chạm thật ma͙nh, sữa và mật thủy cùng phun ra.
Cô đạt tới cao trào lần ba.
Tống Diễn cảm nhận được cô cao trào, không ngừng thở dốc thô nặng̝.
Anh ta đè ép phần háng xuống, cơ mông căng cứng, sống lưng giống như giương cung, dùng lực cắm hạ thân trắng nõn của cô ở mép giường.
Trên thái dương của Lâm Diệu Diệu hiện lên mồ hôi tinh mịn, giữa môi phát ra tiếng thở dốc.
“A… Lại tới… Hu hu…”
Bị anh ta thao đến cao trào, huyệt đạo bắt đầu co rút lại kịch liệt, kẹp đến Tống Diễn cũng bắt đầu run rẩy the0.
Côn thịt cứng rắn khảm sâu bên tɾong cơ thể cô, tráng đầy căng trướng, mật huyệt ẩm ướt nuốt côn thịt, giống như vòng xoáy bao bọc chặt chẽ.
“Ưm… A…”
Anh ta hít sâu một hơi, rút ra lại cắm vào, mông e0 nhanh chóng run rẩy, liên tục đè nặng̝ cô dùng lực thẳng tiến, cắm tới chỗ sâu bên tɾong cô.
Gân xanh thô dài không ngừng mài qua cửa tử cung, cắng đến bên tɾong vừa chua xót vừa tê dại, lại kéo dài cao trào của cô lần nữa.
Lâm Diệu Diệu cau mày, tóc mai ẩm ướt dính vào bên má, gương mặt trắng nõn chảy đầy nước mắt.
Khoáı cảm dưới người hết đợt này tới đợt khác, trùng kích cả cái gáy của cô liên tục run lên.
Cô giống như đang ở trên đỉnh núi cao hiểm trở, không ngừng bị người ta vứt lên lại rơi xuống.
“Không được… Từ bỏ… Không chịu nổi…”
Lục Kiêu nhìn thấy cảnh này cũng vô cùng kích động, nhanh chóng tuốt côn thịt của mình, anh ta há miệng thay phiên ngậm cắn núm vú của cô, hút sữa của cô.
“Chị… Chị…”
Sau khi cô cao trào Tống Diễn rút ra cắm vào mấy chục cái, cuối cùng kêu lên một tiếng đau đớn, cắm quy đầu to tròn vào tử cung, từng dòng tinh dich nóng bỏng phun trào ra.
Lâm Diệu Diệu bị bắn đến toàn thân run rẩy, ánh mắt đều trở nên mơ hồ, huyệt đạo giật giật, kẹp lấy côn thịt tiết ra mật thủy.
Liên tục cao trào khiến toàn thân cô run rẩy, bộ ngực lại phun ra sữa tươi trắng đậm.
“Học tỷ?”
Lục Kiêu kinh ngạc cơ thể cô quá nhạy cảm, nhưng mà từ thị giác của anh ta, vừa vặn thấy được Tống Diễn rút côn thịt ra khỏi mật huyệt đầm đìa nước của cô.
Nhục hành mới bắn tinh xong vẫn còn cứng rắn, đỏ tươi sáng bóng, huyệt nhục hồng nộn bị thân gậy kéo ra một chút, lại bắn trở về.
Cửa huyệt bị thao đến đỏ tươi mềm mại, rót đầy nùng tinh.
Khi được Tống Diễn rút ra, tinh dich trắng sữa lập tức trào ra ngoài, dinh dính bên cạn♄ môi thịt.
Thậm chí có mấy giọt chảy lên đuôi mèo mềm mại.
Một con mèo nhỏ bị chủ nhân làm bẩn.
Trong đầu Lục Kiêu hiện lên ý nghĩ này, nhưng cảnh tượng trước mắt khiến anh ta càng thêm hưng phấn.

Bình luận

Để lại bình luận