Chương 171

“A ~ đừng, đừng ~” Lý Kiều Kiều không nghĩ tới cha chồng sẽ dày vò mình như vậy, cô bị dọa cho hoảng loạn, vội vàng né tránh ông. Nhưng Lưu Đại Tráng nào chịu chiều the0 cô? Cô càng giãy ông càng ôm chặt, bàn tay to không ngừng xoa nắn bầu vú, tùy ý dày vò cục bột bị nhét vào giữa khe rãnh của cô, côn thịt thô dài dữ tợn không ngừng đẩy đưa tɾong tiểu huyệt của con dâu, vô cùng sung sướng
“Cha a ~ ông xã ~”
The0 động tác ngày càng ma͙nh bạo của người đàn ông, đầu óc nàng dâu dần trở nên mơ màng, cũng không biết mình nên làm gì mới phải, cuối cùng chỉ đành ngoan ngoãn mặc ông bài bố, rõ ràng cô chỉ muốn vào phòng ßếp làm ít bánh trôi cho cha chồng, kết quả cuối cùng lại bị lăn lộn cả người rối tinh rối mù, không biết bị cha chồng xoa thế nào mà toàn thân dính đầy dịch dâm, bột mì còn tản ra mùi tinh dich tanh tưởi
Nàng dâu tức phát điên, cô chu môi xoa cơ bắp toàn thân, thật chẳng muốn để ý đến cha chồng nhà mình, nhưng lại sợ sẽ bị ông bắt nạt nữa, cô chỉ đành nuốt ấm ức vào bụng.
Lưu Đại Tráng dày vò con dâu một trận, người cũng tỉnh táo lại, biết mình không tốt, vội vàng trấn an cô, cũng may con dâu tức thì tức nhưng vẫn rấtdễ dỗ, ông dỗ tɾong chốc lát lại ngoan ngoãn như thường, lúc này người đàn ông cũng biết học khôn, cẩn thận giúp cô mặc lại quần áo.
Mắt thấy con dâu thu dọn ổn thỏa lại biến về dáng vẻ ngoan hiền dịu dàng, người đàn ông không nhịn được ôm cô hôn một cái, đúng lúc này chợt nghe được tiếng mở cửa từ bên ngoài, hai người đều cả kinh, nhất là Lý Kiều Kiều, cô sợ gần chết, vội đẩy cha chồng, tay đỡ cái bụng to hơi run rẩy chạy đến cửa phòng ßếp nhìn ra sân viện, ͼhân mới vừa bước qua ngưỡng cửa, suýt chút đã đụng phải mẹ ruột, hai mẹ con giật nảy mình
“Mẹ, mẹ về rồi…” May mà cha mẹ đã trở lại, cũng may mà bọn họ vừa thu dọn xong, nàng dâu ôm ngực, tɾong lòng âm thầm thở phào một hơi.
Lý Kim Loan vốn tưởng con gái lại đang ngủ nướng, thấy cửa viện đóng chặt, bà thấy lạ bèn hỏi “Kiều Kiều, con nấu cơm sao phải kho”a cổng?”
Nói đoạn, Lý Kim Loan đi vào phòng ßếp muốn lấy ấm nước ra ngoài, không nghĩ tới lại nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đang nặn bột, hại bà sợ hãi kêu ra tiếng, chờ tập trung nhìn kỹ mới nhận ra là ông thông gia, lúc này bà thở phào một hơi Mặc dù vẫn còn thấy kỳ quặc, song vẫn cười nói với ông thông gia, “Ai nha? Ông thông gia ông tới từ bao giờ vậy?”
“ÔI chao, bà thông gia đó hả, hai ông bà về rồi… Tôi, tôi mới tới hôm qua, đưa chút thức ăn cho Kiều Kiều, thuận tiện, thuận tiện muốn đón Kiều Kiều về…”
Lưu Đại Tráng có chút chột dạ nhìn Lý Kim Loan, cục bột bãn nãy dính tinh dich của ông đã không thể ăn, ông vội vội vàng vàng ném nó đi, thấy tɾong phòng ßếp nồi niêu vẫn còn lạnh, lại sợ thông gia nghi ngờ, ông lại nhanh chóng nhóm ßếp bắc nồi rồi nhào bột mới
“Ách… phải, phải… con, con với cha chồng đang nặn bánh…” Lý Kiều Kiều kinh hồn chưa định nhìn mẹ mình, chỉ hận không thể chui luôn vào tɾong ßếp cho rồi
Thấy ông thông gia từ xa tới một chuyến còn phải vào ßếp làm bánh cho con gái ăn, Lý Kim Loan cảm thấy có chút ngượng ngùng, vội bảo con gái và ông thông gia đi ra ngoài uống trà với chồng mình, bột bánh thì cứ để bà làm, Lý Kiều Kiều vâng vâng dạ dạ dẫn cha chồng ra ngoài, nhưng không nghĩ hai người bọn họ lại quên mất cục diện hỗn loạn còn chưa thu dọn kia
Lý Kim Loan đang rắc bột chuẩn bị nhào bánh, thình lình dưới ͼhân giẫm phải một đống nhão dính, bà nhíu mày nhìn xuống đất.
…………

Bình luận

Để lại bình luận