Chương 74

Tuy rằng đêm qua hai người lăn qua lăn lại đến khuya, nhưng Tô Mông vẫn hứng trí bừng bừng đặt đồng hồ báo thức năm giờ để dậy ngắm mặt trời mọc.
Nhưng mà sau khi chuông báo thức vang lên, Tô Mông tắt đồng hồ báo thức lại tiếp tục ngủ, Tô Mặc Huy nhận nhiệm vụ đánh thức chỉ có thể lần nữa đánh thức cô.
Tô Mông ở trên giường hừ hừ không muốn đứng lên, thậm chí tức giận cảm thấy anh phiền phức.
Tô Mặc Huy chỉ có thể mặc quần áo cho cô, ôm cô đi ra ngoài, dù sao mặt trời mọc chính là không đợi người.
Lúc người đàn ông mặc quần áo cho cô còn hôn trộm một cái, cô gái yên lặng mặc kệ anh muốn làm gì thì làm, chỉ muốn ngủ thêm một chút.
Tô Mặc Huy ngồi chờ mặt trời mọc, Tô Mông nằm trên đùi người đàn ông ngủ, phân công rõ ràng.
Thẳng đến năm giờ năm mươi, mặt trời mọc rất nhanh đã xuất hiện, Tô Mặc Huy hôn Tô Mông đến tỉnh, bảo cô đứng lên ngắm mặt trời mọc.
Lúc này Tô Mông nghe được hai chữ mặt trời mọc, lập tức ngồi dậy, tựa vào vai người đàn ông chờ đợi.
Vài phút sau, mặt trời đúng hẹn mọc lên, buổi sáng trên mặt biển hơi lạnh, ánh sáng dần dần từ những đám mây xuyên qua bức xạ ra vẻ đẹp mềm mại và yên tĩnh, phản chiếu lên bầu trời biển, thủy triều và biển và đảo xa xôi hoàn toàn hòa thành một.
Thỉnh thoảng một đàn chim bay lướt qua mặt biển, nổi lên từng đợt gợn sóng vàng, tạo nên một bức tranh về cảnh mặt trời mọc trên biển sáng bóng mạ lên màu đồng cổ, thêu hoa trên gấm.
Vào giờ khắc này, nhắm mắt lại, mặc cho gió biển mát mẻ lướt qua mái tóc, cảm nhận được sự yên tĩnh lái thần bí của biển cả,tất cả ồn ào phiền nhiễu đều rút đi, tâm hồn đều được rửa sạch.
Xa xa trên bãi biển có rất nhiều cua nhỏ, từng con một bò rất nhanh chóng, ba bước liền chui vào trong cát, chỉ để lại một cái hang động nhỏ, tất cả cảnh tượng đều rất tốt đẹp.
Tô Mông cảm khái nói, “Có người nói chuyện lãng mạn nhất chính là cùng người mình thích ngắm mặt trời mọc và ngắm hoàng hôn, mặt trời mọc tượng trưng cho ánh sáng, tốt đẹp, hy vọng, tình cảm của chúng ta cũng sẽ là như vậy đi, vĩnh viễn nhiệt liệt, vĩnh viễn nóng bỏng. ”
“Sẽ, tất cả những điều tốt đẹp em tưởng tượng sẽ đến như đã hẹn, giống như mặt trời mọc ngày hôm nay.”
Tô Mông cười, “Cảm ơn cảnh mặt trời mọc hoàn mỹ mà thầy đã mang đến cho em”
Tô Mặc Huy cùng cô nhìn nhau cười, “Tôi cũng vậy.”
Thẳng đến khi Bụng Tô Mông kêu ùng ục, hai người mới nói chuyện về biệt thử.
Mỗi sáng sớm, quản gia bọn họ sẽ đi tới, chuyên môn đưa thức ăn tươi sống, thuận tiện quét dọn vệ sinh cho bọn họ, hai người cũng không cần lo lắng vấn đề nguyên liệu nấu ăn.
Hai người về đến nhà, trong nhà đã được người giúp việc vất vả thu dọn sạch sẽ, giữa bàn ăn bày hoa hồng đỏ rực rỡ, trong không khí đều phảng phất mùi hoa tươi.
Từ khi Tô Mặc Huy bắt đầu công khai theo đuổi tới nay, trong phòng hai người cũng không thiếu hoa, mỗi ngày anh tặng hoa cho cô, vui vẻ không biết mệt mỏi, cuộc sống cần cảm giác nghi thức, lãng mạn cũng vậy, cho nên chắc hẳn đây cũng là Tô Mặc Thui sắp xếp chuẩn bị.
Tô Mặc Huy kéo tay Tô Mông đứng ở bên ngoài tủ lạnh đầy ắp, “Muốn ăn cái gì? ”
“Thầy làm bất cứ món gì, em đều thích.”
“Vậy, làm bánh trứng và cháo hải sản mà em thích ăn.”
“Được.”
Tô Mặc Huy ở trong phòng bếp buộc tạp dề nấu cơm, Tô Mông ở phía sau một tấc cũng không rời, ôm lấy eo người đàn ông, giống như yêu tinh dính người.
Người đàn ông biết nấu ăn thực sự quyến rũ, tất cả đều phát ra ánh sáng.
Nguyên liệu nấu cháo hải sản đều chuẩn bị sẵn sàng, bỏ vào nồi cơm điện nấu, Tô Mặc Huy rốt cục được rảnh rỗi, xoay người để ý tới cái đuôi nhỏ này một chút, dịu dàng hôn lêи đỉиɦ đầu Tô Mông, chú ý tới ánh mắt trong suốt của cô có chút buồn cười, “Sao lại vui vẻ như vậy? ”
Tô Mông chủ động nhón chân, hôn lại khóe môi anh, “Nhìn thấy thầy liền rất vui vẻ!”
Bản lĩnh nói lời âu yếm của cô gái, thật sự có thể dỗ dành người đàn ông trong lòng cũng ngọt ngào như bôi mật, anh cười ôm eo Tô Mông, “Vậy em cứ như vậy nhẹ nhàng hôn một cái thôi sao? ”
Tô Mông ngửa đầu cười, “Hôn mười cái”
Tô Mặc Huy lắc đầu, “Ừ~”
“Một trăm lần.”
Tô Mặc Huy vẫn lắc đầu.
“Một ngàn lần.”
Người đàn ông mỉm cười hôn lên môi của người phụ nữ, “Phải luôn luôn hôn”
Tô Mông ôm chặt eo anh, chủ động làm sâu sắc nụ hôn này.
Hai người anh một miếng, em một miếng ăn xong bữa sáng, thời gian còn sớm, mặt trời cũng không còn chói, Tô Mặc Huy lái du thuyền dẫn Tô Mông ra biển du ngoạn, còn cầm tay dạy cô cách lái.
Tô Mông phát hiện người đàn ông này thật sự là một bảo tàng, rốt cuộc có bao nhiêu kỹ năng mà cô không biết.
Mấy ngày nghỉ này đã giúp Tô Mông học được kỹ năng lướt sóng, lặn biển và lái du thuyền, cuộc sống trôi qua vô cùng viên mãn.
Trước khi chuẩn bị trở về thành phố S, Tô Mông vừa vặn đúng tuần lễ thời trang Paris, vung tiền như rác trên sàn diễn,không ngừng mua rất nhiều mẫu mới, còn mua cho Tô Mặc Huy mấy bộ trang phục nam.

Bình luận

Để lại bình luận